HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 189

máu có phần sợ hãi. Nhưng mấy trai làng thấy chiếc xe chở bột mỳ đỗ
trước cửa liền đánh liều đi đến ngó nghiêng rồi nói:

- Quân lính mải đánh nhau, không để ý đến bột mỳ đâu, bọn mình hôi đi!

Mấy tên thanh niên mỗi người vác một bao về nhà. Mọi người nghe nói có
người hôi bột mỳ đều sốt ruột. Số bột mỳ đó đều do các nhà đem nộp, nhà
nào không đi hôi thì nhà ấy thiệt! Thế là mọi người chẳng còn biết sợ là gì,
lũ lượt kéo đến trước cửa Văn phòng thôn cướp bột. Ai đi sớm thì lấy thêm
được một ít. Còn ai đi muộn thì lấy ít hơn một tí. Bột mỳ vốn thu theo số
ruộng bình quân đầu người, nhưng bây giờ ai nhanh tay người đấy lợi. Do
tranh chấp nhau, một vài người xảy ra cãi cọ. Lính của Tiểu Vũ thấy vậy
liền về báo cáo cấp trên. Tiểu Vũ nghe xong, tức giận:

- Đúng là một lũ lưu manh. Lúc đánh Nhật, đánh cướp thì chẳng thấy mặt
chúng nó đâu. Đến khi cướp bột mỳ thì lại kéo đến cả đàn cả đống!

Tên Ngô nói:

- Số bột mỳ đó cũng là chiến lợi phẩm của chúng ta. Sao lại để cho dân
chúng cướp? Để em dẫn mấy người đi kéo xe bột mỳ về nhà mình!

Rồi dẫn mấy tên lính đi. Dân làng đang cướp bột thấy quân lính cũng đến
cướp bột nên cướp càng hăng. Tên Ngô bắn “pằng pằng” hai phát chỉ thiên,
dân làng mới bỏ của chạy lấy người. Khi tên Ngô dẫn lính xông đến, chỗ
bột mỳ còn lại trên xe chẳng được bao nhiêu, chỉ còn lại bốn năm bao rời.
Tên Ngô và bọn lính khuân số bao này về nhà họ Lý. Lúc này đã nhá nhem
tối. Đầu bếp nhà họ Lý dùng chỗ bột cướp được cán mỳ cho lính tráng ăn.
Mỳ vừa nấu xong, đám lính quân Trung ương đã mỗi người một bát ăn hết
bay. Ăn xong, tên Ngô hỏi:

- Thế còn bọn tù binh trong chuồng bò? Có cho bọn chúng ăn không ạ?

- Trong nồi còn mỳ không? - Tiểu Vũ hỏi.

- Vẫn còn nửa nồi ạ! - Đầu bếp đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.