HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 191

Văn Vũ theo sau Tiểu Vũ chạy đi chạy lại trong sân:

- Tiểu Vũ, bọn Nhật đến rồi. Còn nhà mình thì sao?

- Thầy, nếu chỉ có mình thầy, con có thể đưa thầy đi cùng. Nhưng nhà mình
có tới mấy mươi người, tình hình khẩn cấp, mọi người hãy chia nhau trốn
đi. Trốn xuống hầm hay ra đồng trốn cũng được!

Văn Vũ lật đật chạy lên nhà trước, bảo mọi người mau trốn xuống hầm
hoặc ra đồng trốn. Tiểu Vũ thấy quân lính đã tập hợp xong, tù binh đã giải
đến, liền ra lệnh xuất phát. Tình hình gấp lắm rồi. Đã nghe thấy tiếng súng
quân Nhật từ đằng xa. Bọn Tiểu Vũ đi rất khẩn trương. Đến bờ một con
sông nhỏ ở mé bắc thôn, đám lính vội vàng đi qua cầu. Tiểu Vũ bỗng trông
thấy Oa Ni, cô bạn học ở trường cấp 3 số 1 Khai Phong từng có tình cảm
rất thân thiết với mình, vẫn đang giặt quần áo ở bờ sông, tay cầm một chiếc
chày gỗ đập quần áo trên phiến đá. Hôm nay, quân lính mấy phe đánh nhau
trong thôn cả một ngày trời, vậy mà nàng vẫn yên tâm giặt quần áo ở đây.
Tiểu Vũ cảm thấy rất khó hiểu. Anh quên mất lời cảnh báo của cha, gọi to:

- Oa Ni, đừng giặt nữa. Bọn Nhật đến bây giờ đấy. Em trốn mau đi!

Oa Ni nghe thấy, nhưng không hề giật mình. Cô vứt chiếc chày xuống rồi
đi về phía đoàn người. Tiểu Vũ cưỡi ngựa, theo sau là quân Trung ương
đang áp giải Thỉ Căn và mấy chiến sĩ Bát lộ quân áo quần bê bết máu. Oa
Ni nhìn Tiểu Vũ đang ngồi trên lưng ngựa, rồi nhìn Thỉ Căn bị bịt miệng,
máu me đầy mình nói:

- Anh Thỉ Căn, Tiểu Vũ, ba chúng ta từng là bạn học ở trường cấp 3 số 1
Khai Phong. Nhưng bây giờ xem ra chúng ta học hành chỉ tốn cơm tốn gạo
vô ích!

Nói rồi, quay ngoắt đầu bỏ đi, khiến Tiểu Vũ và Thỉ Căn ngỡ ngàng, không
nói nên lời. Mãi đến khi nghe thấy tiếng súng từ xa vọng tới, hai người mới
giật mình. Đoàn người vội vàng đi về hướng bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.