HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 192

Chín

Quân Nhật đến.

Ô tô đỗ ở đầu thôn. Chiếc xe này động cơ khỏe. Ruộng gồ ghề là thế mà cứ
lao phăng phăng. Chiếc xe vừa đỗ xịch xuống đầu thôn, sáu bảy mươi tên
lính Nhật súng ống trang bị đầy người nhảy rầm rầm xuống xe, bắt đầu bao
vây thôn. Viên chỉ huy người Nhật ngồi cạnh tài xế trong cabin là đại đội
trưởng, tên Wakamatsu. Thấy lính Nhật bao vây thôn, hắn vẫn ngồi yên
trong cabin. Wakamatsu tốt nghiệp trường sĩ quan lục quân Nhật Bản, năm
nay 39 tuổi, đến Trung Quốc đã năm năm. Lúc đầu, hắn ta làm việc ở Bộ
tham mưu Nhật Bản tại Tế Nam ba năm. Sau đó, chiến tranh lan rộng, nhân
viên trong Bộ tham mưu bị cắt giảm. Wakamatsu được cử đến đơn vị này
làm đại đội trưởng. Đại đội của hắn hành quân từ Tế Nam đến Khai Phong,
rồi lại từ Khai Phong đến thị trấn này. Trong thị trấn chỉ có mỗi đại đội
Nhật Bản do hắn chỉ huy đóng quân, nên trên thực tế, Wakamatsu là viên sĩ
quan chỉ huy cao nhất thị trấn. Wakamatsu dáng thấp lùn, giọng the thé,
nhưng rất ít nói. Thời gian làm việc ở Bộ tham mưu, hắn ta làm văn thư,
chuyên chuyển điện tín, công văn cho Tư lệnh. Đã hai năm, nhưng viên Tư
lệnh chưa bao giờ thấy Wakamatsu nói một câu. Khi đến chỉ chào, đặt bức
điện xuống rồi quay người đi luôn. Một hôm, Tư lệnh hỏi Tham mưu
trưởng:

- Cái anh chàng Wakamatsu văn thư bị câm à?

- Anh ta không bị câm, chẳng qua không thích nói! - Tham mưu trưởng
đáp.

Thật ra, Tư lệnh chỉ tình cờ hỏi vậy, nhưng Tham mưu trưởng lại tưởng
ngài Tư lệnh không thích Wakamatsu, chê anh ta không nhanh nhẹn, nên
giao việc văn thư cho một người khác. Sau này, Bộ tham mưu tinh giản,
liền điều Wakamatsu vào đơn vị chiến đấu. Wakamatsu vẫn rất ít nói. Bình
thường, lúc ăn ngủ chẳng nói năng gì, đến lúc đánh nhau cũng không thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.