HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 20

bị đánh bị cấu véo. Một lần, vợ cả véo cô một cái rõ đau, còn dọa:

- Mày đừng tưởng dựa dẫm được mãi vào cậu chủ! Mày chờ đấy. Sẽ có lúc
tao dùng thanh sắt nung đỏ nung cháy cái ... của mày!

Nhưng Tiểu Xảo vẫn vớt vát:

- Tôi không sợ. Vẫn còn ông chủ cơ mà!

- Mợ rõ thật hồ đồ quá! Ông chủ đã năm mươi mấy rồi, thử hỏi còn sống
được mấy ngày nữa? Sớm muộn gì cũng là vương quốc của người ta. Mợ
nhanh thu xếp hành lý rồi về đi! - Đắc phẩy tay, nói.

Tiểu Xảo càng nghe càng sợ. Thôi thì cứ nghe theo Lão Đắc. Chỉ đến lò
gạch nhìn mặt chồng lần cuối, rồi nhanh nhanh khăn gói về nhà mẹ đẻ.

Về đến nhà mẹ đẻ, Tiểu Xảo kể lại đầu đuôi câu chuyện cho người nhà
nghe. Ai cũng thở vắn than dài, đành để cho cô ở lại. Ngày đưa Điện
Nguyên ra đồng, Oa Tam định mang thịt cừu đến cúng. Vợ Oa Tam nói:

- “Gớm, ông cứ vẽ chuyện! Người chết rồi còn cúng làm gì! Để cho nhà
người ta chặt chân con gái mình à?”.

Oa Tam đành không đến cúng nữa. Nhưng nhà Lão Nguyên làm sao biết
được những chuyện này? Hồi ấy, Mao Đán còn đòi dẫn vài người đến dạy
cho Oa Tam một bài học. Vừa nãy gặp mặt, hắn còn đòi đến quán ăn của
ông để ăn mỳ, làm Oa Tam sợ toát mồ hôi hột. Thế mới biết, không nên
làm thông gia với nhà giàu có. Nhưng thấy thái độ của Lão Nguyên vẫn ôn
hòa lắm, nên Oa Tam mới thở phào. Lão Nguyên rít một hơi thuốc, rồi nói:

- Ông thông gia dạo này chắc bận rộn lắm nhỉ? Lâu lắm rồi không gặp.

Vừa nghe Lão Nguyên nói “Lâu lắm rồi không gặp”, Oa Tam lại sợ đánh
thót. Người ta xưng hô với mình là “thông gia”, nhưng Oa Tam làm sao
dám cho mình là “thông gia” với người ta, vội đứng dậy, cười đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.