HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 245

Sao anh cứ ép tôi thế?

- Ông Vũ, chúng ta phải nói cho rõ ràng. Tôi và ông không phải là những
kẻ cùng đi trên một con đường. Ông là địa chủ ác bá, còn tôi hồi đó chống
lại địa chủ, còn là anh hùng chống Nhật. Bây giờ, Lão Phạm không hiểu
cách mạng, nên mới tạm thời hiểu lầm tôi. Đấu tố ông là đúng, còn đấu tố
tôi là sai. Tôi đi cùng đường với ông làm gì!

Văn Vũ xòe tay phân bua:

- Cứ cho là tôi nợ vừng anh. Nhưng năm nay vừng mất mùa, tôi đào đâu ra
mười đấu vừng để trả cho anh bây giờ!

- Không có vừng, thì đưa thứ khác cũng được!

Đúng lúc này, vợ cậu ấm nhà họ Lý đi vào, thì thầm với Văn Vũ vài câu.
Văn Vũ biến sắc, lật đật đi theo con dâu ra ngoài. Tiểu Thốc tiến đến ngăn
ông ta lại:

- Ông Vũ. Chúng ta phải nói chuyện của chúng ta cho rõ ràng đã. Ông đưa
vừng cho tôi đã, rồi làm gì thì làm!

- Gia đình tôi đang có chuyện gấp, để hôm khác nói chuyện tiếp!

Tiểu Thốc túm chặt Văn Vũ:

- Sắp đến Tết rồi, mà tôi thì bí lắm!

- Sao tôi lại gặp phải hạng người như anh! Giậu đổ bìm leo! Bị cả loài châu
chấu, khỉ vượn ức hiếp!

Tiểu Thốc liền tức giận:

- Ông đừng có chửi tôi!

Văn Vũ lắc đầu than:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.