HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 247

Bốn

Nhà họ Lý có đại hỷ. Vợ Tiểu Vũ là Chu Ngọc Chi trốn trong hầm sinh
con. Một đứa con trai kháu khỉnh, đang khóc oe oe trong hầm. Chiếc hầm
này nằm dưới chân chiếc bàn hình chữ nhật đặt ở gian chính nhà sau. Văn
Vũ đứng cạnh bàn, nghe cháu dâu nói vợ Tiểu Vũ sinh được một thằng
cháu trai, vội sụp xuống đất lạy:

- Ông Trời có mắt. Thời buổi loạn lạc, vẫn cho con một đứa cháu đích tôn.
Lão già này lỡ có mệnh hệ nào thì cũng đã có người nối dõi!

Xong, ông lại thấy bùi ngùi, sau đấy lại buồn. Con dâu sinh con ở cữ thì
không thể như trước đây chỉ có một người. Nếu để người lớn và trẻ con
cùng trốn trong chiếc hầm tối tăm ẩm ướt thì không ổn. Nhưng con dâu là
vợ Tiểu Vũ, mà Tiểu Vũ lại là sĩ quan quân Trung ương đang lẩn trốn. Nếu
chuyển hai mẹ con lên trên này, lỡ người ta biết được, thế nào cũng phải
khăn gói ra đi. Với Văn Vũ thì không sao, cùng lắm ông lại bị đấu tố một
lần nữa, nhưng e là không hay cho con dâu và cháu nội. Văn Vũ vắt óc suy
nghĩ mất một ngày xem nên để con dâu và cháu nội ở dưới hầm hay đưa lên
mặt đất. Buổi tối, Thanh Dương đến, báo cáo với Văn Vũ tình hình chôn
giấu của cải mấy ngày hôm nay. Mấy hôm nay, Thanh Dương cùng em
mình là Băng Dương nhân lúc đêm đến lẻn vào chuồng ngựa chôn của cải,
vì sợ đoàn bần nông sớm muộn sẽ đến tịch thu tài sản. Thanh Dương báo
cáo xong, Văn Vũ nói:

- Đồ đạc thông thường không cần chôn. Quần áo, lương thực có chôn cũng
chẳng kịp. Chỉ cần thu vén một ít tài sản quý đem chôn là được!

Thanh Dương gật đầu.

Bàn xong chuyện chôn của, Văn Vũ lại bàn bạc với cháu về chuyện con
dâu và cháu nội. Văn Vũ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.