HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 250

- Con đừng câu nệ chuyện dám hay không dám nhận, coi như thầy cho nó
làm kỷ niệm!

- Vậy con xin thay mặt cháu cảm tạ ông nội!

Văn Vũ thấy con dâu nói năng biết điều, trong lòng rất mến, nói:

- Bây giờ nhà mình đang lúc khó khăn, con vừa về đã phải chịu tủi. Con
còn mệt, cứ nằm nghỉ ngơi dưỡng sức, muốn ăn gì thì bảo người nhà, thầy
sẽ cố gắng hết sức có thể để lo cho con!

- Con ăn uống thế nào cũng được, không quan trọng. Nhưng con ở trong
hầm nửa tháng trời, buồn lắm. Thầy, thầy cho người mang đến cho con
cuốn sách, được không ạ?

Văn Vũ thấy con dâu cũng thích đọc sách như con trai mình hồi đi học,
càng thêm quý mến, nói:

-Được. Để ngày mai thầy bảo mang đến cho con cuốn “Luận ngữ”

[11]

.

Sáng sớm hôm sau, vợ Thanh Dương mang đến một cuốn “Luận ngữ”.
Nhưng Ngọc Chi lại không muốn đọc “Luận ngữ”. Mặc dù là nữ sinh trung
học ở An Dương, nhưng Ngọc Chi học không giỏi. Cô không thích “Luận
ngữ”, chỉ thích đọc truyện kiếm hiệp, nên lấy cuốn “Luận ngữ” làm gối đầu
cho con. Hai hôm sau, Văn Vũ lại cho người mang đến cuốn “Mạnh tử”.
Ngọc Chi cũng không thích đọc, lại cất xuống dưới gối.

Cứ như thế, sóng yên bể lặng đã hơn mười ngày. Con dâu bình an vô sự,
cháu nội ngày một lớn. Văn Vũ thấy sự việc rất bí mật, lúc này mới yên
lòng. Đứa trẻ mỗi ngày một khác, Văn Vũ thường tranh thủ lúc tối vào
thăm cháu. Đây là một chút an ủi với ông trong những ngày nơm nớp này.
Nhưng ông không thể ngờ, bí mật này đã bị công tác viên Lão Phạm phát
hiện. Người nuôi ngựa thuê của nhà họ Lý là Ngưu Đại Cá đã báo cáo bí
mật này cho Lão Phạm. Đại Cá làm thuê ở nhà họ Lý đã nhiều năm, quan
hệ rất tốt với mọi người trong nhà chủ từ lớn đến bé. Đại Cá vốn làm việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.