HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 277

họ bí mật chôn của lần trước. Nghĩ thế, Đại Cá day dứt lắm. Tối nay anh
lấy chỗ thịt lợn được chia băm làm nhân bánh cảo, nhưng bây giờ chẳng
còn lòng dạ nào để làm bánh nữa. Anh muốn ra chuồng ngựa đích thân hỏi
Thanh Dương và Băng Dương xem họ còn nhẫn vàng không. Nếu có, thì
khuyên họ thành khẩn khai báo. Nếu thật sự không có, có nghĩa là anh trình
báo sai, anh sẽ đi tìm Hòa Thượng để nói rõ tình hình, để anh em nhà họ Lý
khỏi bị treo lên tra khảo. Nghĩ đến cảnh bọn họ bị đánh đập tra hỏi bên
ngoài, trong khi mình đang đánh giấc say sưa trong này. Nếu oan cho họ
thật, thì lương tâm mình chẳng phải cũng day dứt lắm sao? Nghĩ thế, Đại
Cá liền đứng dậy đi về phía gian nhà nhỏ phía nam. Vào đến chuồng ngựa,
thấy người nhà họ Lý, già trẻ gái trai cả thảy hơn 10 người đang co ro trên
đống rơm. Chiếc nồi to trước đây dùng để nấu thức ăn cho gia súc, bây giờ
bọn họ dùng để nấu một nồi cháo loãng to. Trên đống rơm, cả nhà co ro xì
xụp húp cháo loãng. Thấy Đại Cá đi vào, cả bọn sợ quá, đến đứa trẻ mới
hơn 10 ngày tuổi đang khóc, ngửi thấy mùi lạ cũng im bặt. Thanh Dương
và Băng Dương thấy Đại Cá đi vào, trong bụng run lắm. Thật ra, bọn họ
không húp cháo. Bị Hòa Thượng treo lên đánh suốt một đêm, thân thể rã
rời, sốt cao, đang rên hừ hừ trên đống rơm. Trông thấy Đại Cá, tiếng rên rỉ
câm bặt. Bọn họ lồm cồm bò dậy, hô một tiếng “Chú ạ!”, rồi cúi đầu
khoanh tay trước mặt Đại Cá. Đại Cá thấy không nỡ, nói:

- Các anh cứ nằm đi, nằm đi!

Rồi lại nói:

- Tôi đến để hỏi các anh, nhà mình còn giấu nhẫn vàng không?

Thanh Dương và Băng Dương nói:

- Chú ơi, trong nhà đã đào sâu ba thước, làm gì có nhẫn vàng? Chúng con
bị đánh đập như thế, nếu còn nhẫn vàng thật thì bọn con đã khai rồi!

Nói rồi hai người lại quỳ xuống trước mặt Đại Cá:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.