HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 278

- Chú, bây giờ bọn con chẳng còn ai thân thích, chỉ còn biết trông cậy vào
sự che chở của chú!

Đại Cá thấy thế, vội vàng chạy ra ngoài, vừa chạy vừa nói:

- Đừng làm thế, đừng làm thế. Tôi cũng chỉ hỏi vậy thôi, vì sợ lát nữa Hòa
Thượng lại đến thẩm vấn các anh!

Đại Cá chạy ra khỏi sân, cũng không rõ nhà họ Lý còn nhẫn vàng hay
không. Nhưng anh ta ân hận vì lời khai báo của mình ngày hôm nay. Cho
dù là có còn nhẫn vàng hay không, nhưng thân thể người ta đã bị đánh tơi
bời như thế, buổi tối Hòa Thượng đến nữa thì biết làm thế nào? Nghĩ đến
đây, Đại Cá ra khỏi nhà đi đến nhà Hòa Thượng. Đại muốn khuyên Hòa
Thượng tối nay đừng thẩm vấn nữa. Đến nhà Hòa Thượng, thấy anh ta say
rượu. Đại Cá nghĩ, đêm nay nó đã say thế thì không thẩm vấn được, mới
yên tâm về nhà ngủ.

Nhưng Thanh Dương và Băng Dương lại không biết Hòa Thượng say rượu.
Tưởng lát nữa Hòa Thượng sẽ lại đến thẩm vấn. Mới nghĩ đến chuyện lại bị
thẩm vấn, hai người đã sởn da gà. Thanh Dương nói:

- Cứ tưởng dần cho anh em mình một trận là xong. Ai dè vẫn cứ dây dưa
mãi. Tịch thu tài sản, đuổi ra khỏi nhà, đào đất sâu ba thước. Đã thế lại bảo
còn nhẫn vàng. Lấy nhẫn vàng xong, không biết chừng lại bảo còn vàng
thoi, mình còn bị hành đến bao giờ nữa?

Băng Dương nói:

- Em không chịu nổi nữa đâu! Nếu chúng dùng roi da đánh em một đêm
nữa có lẽ em cũng giống chú Văn Vũ, bị ném ra đồng hoang làm mồi cho
chó. Anh, đã đến nước này, anh em phải trốn thôi!

Nhắc đến ông chú xấu số, hai anh em nhà họ Lý lại run như cầy sấy. Thế là
đồng ý chạy trốn. Thanh Dương nói:

- Chúng ta bỏ trốn, đàn bà trẻ con ở lại biết làm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.