HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 280

Mùa đông, kiếm một ít củi về nhóm lửa sưởi, chẳng hề lạnh một tí nào. Chỉ
có điều, ở đây không trồng được hoa màu lại heo hút không có bóng người,
nên vấn đề ăn uống cũng khó khăn. Chỉ trông chờ vào những lần mò xuống
các thôn cướp. Trước khi giặc Nhật đến, có đến mấy toán phỉ sống ở đây,
thường xích mích, đánh lộn nhau. Ở ngoài cứ nghe thấy trong thảo nguyên
có tiếng súng là biết ngay bọn phỉ đang thanh toán nhau. Bây giờ, Đảng
cộng sản đã giải phóng vùng đất này. Đại quân vừa đến, bọn phỉ đã tan tác.
Toán phỉ của Tiểu Thốc bị tan rã từ đó. Tiểu Thốc quay về thôn. Từ đó,
trong thảo nguyên không còn ai. Tiểu Vũ dẫn tàn quân chui lủi khắp nơi,
cuối cùng mò đến căn cứ của bọn phỉ trước đây ở tạm. Nhưng lúc này, quân
lính của Tiểu Vũ chỉ còn lại hơn hai mươi người. Chỗ ở lại có sẵn, đâu đâu
cũng thấy những túp lều tạm do bọn phỉ trước đây để lại, nên chuyện ở coi
như giải quyết xong. Vấn đề còn lại chỉ là chuyện ăn uống thế nào. Tứ phía
đâu cũng có bộ đội chính quy của Đảng cộng sản, nên bọn Tiểu Vũ không
dám ban đêm mò vào thôn cướp của dân. Huống hồ, Tiểu Vũ cũng không
muốn làm phỉ. Một vài tên lính không chịu nổi cuộc sống vất vả, đang đêm
lén bỏ trốn. Số đàn em thân cận còn lại và Tiểu Vũ cũng chỉ được hơn 10
người. Tiểu Vũ vốn là thư sinh, sau này gác bút tòng quân, vốn tưởng sẽ
từng bước leo lên đỉnh cao danh vọng, nào ngờ quân đội Quốc dân đảng
đội ngũ chỉnh tề là thế, cuối cùng vẫn bị Bát lộ quân quê mùa đầy mình
chấy rận đánh bại. Để đến bây giờ, Tiểu Vũ phải lưu lạc đến vùng đồng
không mông quạnh này. Cảnh khốn khó bây giờ bắt anh phải suy ngẫm.
Chỉ có hai đường thoát: Một là cam chịu thất bại, đầu hàng Đảng cộng sản.
Nhưng Tiểu Vũ không đành lòng. Anh còn lo sau khi đầu hàng Đảng cộng
sản thì số phận của mình sẽ ra sao. Hai là ngoan cố kháng cự Đảng cộng
sản đến cùng. Nhưng anh cũng hiểu rằng, quân đội Quốc dân đảng đã bị
đánh lui xuống mạn phía nam sông Trường Giang. Ở đây chỉ còn lại anh và
lính tráng vẻn vẹn hơn mười người. Có chống cự cũng chẳng làm nên trò
chống gì, rốt cuộc vẫn không thoát khỏi cái chết. Tiểu Vũ cứ suy đi tính lại
mãi, lúc nào cũng trong tình trạng buồn bực, căng thẳng. Ngoài ra, anh còn
canh cánh một nỗi lo nữa. Anh đã bí mật đưa vợ bụng mang dạ chửa về
quê, không biết bây giờ đã sinh chưa. Trong thôn bây giờ đang cải cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.