HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 283

Đến tối, thảo nguyên mới trở lại vẻ yên tĩnh. Tiểu đội trưởng Ngô cho
người nấu một nồi cháo loãng, hơn chục người cầm bát húp xì xụp. Con
ngựa chiến bị giết lần trước vẫn còn lại hai chiếc đùi. Tên Ngô cũng hầm
một nồi con, bưng đến trước mặt mọi người. Nhưng trong suốt bữa ăn,
không một ai vớt thịt ngựa lên để ăn. Mọi người chỉ húp cháo loãng. Húp
cháo xong, lại đi ngủ. Tên Ngô bò đến cạnh Tiểu Vũ nói:

- Đại đội trưởng, có cần em dẫn mấy anh em về thôn trả thù cho bác trai
không?

Lúc này, Tiểu Vũ đã bình tĩnh trở lại, vỗ vai tên Ngô nói:

- Anh Ngô, anh đi ngủ đi. Bây giờ lửa giận đang bốc lên đầu, không được
hành động hấp tấp, ngày mai có thể cử người đi trinh sát trước!

Sáng sớm hôm sau, lại xảy ra một chuyện. Ba tên lính đi ra đầm lầy đục
băng bắt cá, lại tóm được hai kẻ lạ mặt ở trong một chiếc lều ở đầm lầy.
Giải bọn chúng đến trước mặt Tiểu Vũ. Anh nhận ra đây là Tiểu Thốc và
Bố Đại. Trông dáng vẻ hai người cũng giống như chạy nạn. Ai cũng ních
chặt quần áo, lưng khoác bao nải, chân lấm lem bùn đất. Tiểu Vũ thấy lạ
hỏi:

- Sao chú và anh cũng đến đây?

Lúc này Thanh Dương mới quay người lại. Tiểu Thốc chỉ vào anh ta nói:

- Sao anh ta cũng đến đây?

Thanh Dương nói:

- Chúng tôi không đến, để người ta treo chúng tôi lên đánh đến chết à?

- Thì thế. Hai anh đến đây thì trong thôn sẽ lại đến lượt chúng tôi. Các anh
sợ chết, còn chúng tôi thì không sợ chết chắc?

Tiểu Thốc vốn chẳng mấy quan tâm đến chuyện cải cách ruộng đất, còn
trách công tác viên Lão Phạm không để anh ta tham gia cùng. Đến khi công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.