HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 293

- Có giỏi mày chửi tiếp đi, ông cho mày một quả lựu đạn chết luôn!

Nhìn thấy quả lựu đạn lơ lửng trước đầu, vợ Thanh Dương không dám chửi
nữa, cũng không dám động đậy. Hòa Thượng bắt đầu tụt quần ả. Nhưng
quay đầu lại nhìn, thấy Thích Vị vẫn chưa động tĩnh gì, đang quỳ xuống đất
ôm đầu. Hòa Thượng bước đến đá cho Thích Vị một cái:

- Mẹ kiếp, thì ra mày cũng chỉ là đồ bỏ đi! Ngày xưa, bác nó đ. chết mẹ
mày, bây giờ, mày không dám đ. nó à?

Lời của Hòa Thượng như tiếp thêm sức mạnh cho Thích Vị. Hắn ta đứng
ngay dậy, chồm đến Ngọc Chi đang run bần bật trên góc lò sưởi.

Một “chọi” một. Hòa Thượng và Thích Vị hành hạ họ đến nửa đêm. Ngọc
Chi nằm dưới vừa khóc, vừa van xin Thích Vị:

- Anh nhẹ một chút. Tôi vừa mới sinh cháu!

Thích Vị đang cơn phấn khích, càng làm hăng hơn, rên rỉ:

- Ôi, anh sướng chết mất. Ngày xưa, chắc mẹ anh cũng làm ông bác em
sướng ngây ngất như thế này, nhỉ?

Gà gáy. Sáng mùng một Tết rồi. Lúc này, vợ Thanh Dương và Ngọc Chi
mới ra khỏi Văn phòng thôn.

Tối mùng một Tết, vợ Tiểu Thốc là Lão Khang lại bị gọi đến Văn phòng
thôn...

Nhiều năm sau, Hòa Thượng vẫn tấm tắc:

- Mẹ nó chứ. Bọn địa chủ ngày xưa sướng thật. Vợ chúng nó toàn da thịt
nõn nà, tươi mơn mởn. Mẹ ơi, sướng chết đi được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.