HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 297

Tên lính trinh sát lúng ba lúng búng. Tiểu Vũ nhíu mày, nói:

- Có việc gì, nói mau!

- Đêm hôm qua và đêm hôm trước có xảy ra một chuyện!

Tiểu Vũ nhìn chằm chằm vào tên lính hỏi:

- Việc gì?

- Vợ đại đội trưởng, vợ cậu Thanh Dương và vợ Tiểu Thốc đều bị bọn cầm
đầu đoàn bần nông cưỡng hiếp!

- Hả?

Cả bọn giận sôi lên. Mặt Tiểu Vũ tái xanh, tức run lên:

- Có thật không?

- Chính bà thím nhà đại đội trưởng nói lại với tôi!

- Giết bố, hiếp vợ người khác, bọn chúng thật không bằng lũ chó lợn! Bọn
chúng giết cha ta, ta đã phải nhẫn nhục, không ngờ, bọn chúng ức hiếp
người ta quá đáng, dồn người ta vào bước đường cùng! Cha bị giết, vợ bị
hiếp. Nếu để yên, thì ta có còn là con người nữa không?

Cả bọn nói:

- Đại đội trưởng, anh ra lệnh đi!

Tiểu Vũ ra lệnh cho trung đội trưởng Nghê:

- Tập hợp anh em, kiểm tra vũ khí, đêm nay hành động!

Nhờ có chiếc đệm da hổ Tiểu Vũ đưa cho, vùng hông của Nghê bây giờ đã
khỏi hẳn. Nghe lệnh, anh ta lập tức đứng nghiêm, giống như hồi còn trong
quân ngũ:

- Rõ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.