HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 296

- Vứt cho tao một chiếc chăn!

- Chịu khó chút vậy. Mày tưởng bọn tao mời mày đến làm tướng cướp
chắc!

- Mẹ kiếp, biết thế, cái hồi làm tướng cướp, tao cũng chặt đầu chúng mày
như chặt đầu bọn Nhật cho xong!

Hai ngày sau, Tết đến. Ngày mùng một, mọi người giết một con ngựa
chiến. Lúc ăn, cũng cho Tiểu Thốc gặm hai khúc xương. Sáng sớm ngày
mùng hai, lính trinh sát về thôn thám thính quay về. Những ngày này,
Thanh Dương vẫn canh cánh mối thù nhà, lên danh sách những kẻ phải giết
gồm công tác viên, Thích Vị, Hòa Thượng, Đại Cá, Thủ Thành... Ngày nào
cũng cầm tờ danh sách nhằng nhẵng bám theo Tiểu Vũ, giục anh ta mang
quân về thôn. Thanh Dương nói:

- Anh Vũ, chú Văn Vũ bị bọn chúng giết, anh quên rồi sao?

Nhưng Tiểu Vũ không hành động hấp tấp. Anh biết, mấy đại đội của giải
phóng quân đang tập kết về đây. Anh biết rõ hậu quả của việc hành động
hấp tấp và tầm quan trọng của việc bảo toàn số lính ít ỏi này. Nếu không có
họ, anh sẽ trở thành một vị chỉ huy không có lính, không thể trốn đi đâu
được. Không nói chuyện không có chỗ trốn, ngay cả chuyện đầu hàng
người ta cũng khó. Tiểu Vũ vừa an ủi Thanh Dương:

- Bọn chúng giết cha anh, anh làm sao quên được?

Vừa cử lính về thôn trinh sát. Bây giờ, lính trinh sát trở về, cả bọn vây lấy
anh ta. Lính trinh sát báo cáo với Tiểu Vũ tình hình trong thôn, rằng trong
thôn rất yên tĩnh, mọi người đều đang ăn Tết. Thanh Dương nói:

- Anh Vũ, nhân lúc bọn chúng không phòng bị, ra tay thôi!

Tiểu Vũ xua tay, hỏi tiếp tên lính trinh sát:

- Còn gì khác nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.