HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 310

- Đ. mẹ cái thằng Thích Vị kia. Nếu không phải mày ngồi ám quẻ ở đây thì
cái thôn này đã khá từ lâu rồi!

Bây giờ đến thời “Đại cách mạng văn hóa”, hai người lại mâu thuẫn trong
chuyện đề bạt tổ trưởng và tổ phó đội chiến đấu. Nhưng cuối cùng, Hòa
Thượng vẫn không cản được Thích Vị. Chức tổ trưởng và tổ phó vẫn thuộc
về người của đội 1 và đội 2.

Sau khi thành lập, đội chiến đấu kêu gọi quần chúng “phá tứ cựu, lập tứ
tân”

[14]

, năng diễn kịch, học thuộc ngữ lục

[15]

, nhảy múa tập thể theo bước

chữ trung

[16]

, buổi sáng xin ý kiến lãnh đạo, buổi tối báo cáo lãnh đạo.

Đầu thôn còn đặt hai trạm gác nhi đồng, dựng một tấm ngữ lục, để người
dân khi đi qua đó phải đọc ngữ lục. Thích Vị liền cử con trai mình là Triệu
Hỗ Trợ đến canh gác. Hỗ Trợ mặc dù còn nhỏ tuổi, bị mù một mắt do
nghịch pháo, phải lắp mắt giả, nhưng lại rất ranh mãnh. Bố mình đi qua nó
không bắt đọc ngữ lục, nhưng Hòa Thượng đi qua là nó bắt đọc ngữ lục.
Người của đội 1, đội 2 đi qua có thể không cần đọc ngữ lục, nhưng người
của đội 3, đội 4 thì bắt buộc phải đọc. Bọn con trai đi qua phải đọc ngữ
lục, nhưng bọn con gái thì không cần. Hòa Thượng rất căm, chửi:

- Mù một mắt mà lại thành ông vua con, bảo ai đọc ngữ lục, người đó phải
đọc!

Một lần, Hòa Thượng đi qua cửa thôn. Hỗ Trợ ngăn ông ta lại bắt đọc ngữ
lục. Câu ngữ lục lần này không phức tạp, là “khoai lang ăn rất ngon, tôi
cũng rất thích ăn”, Hòa Thượng đọc được hết, nhưng lại cố tình đọc chệch
thành:

- Mẹ mày đ. rất hay, tao cũng rất thích đ. !

Hỗ Trợ nổi giận:

- Hòa Thượng, sao ông lại chửi tôi? Có mẹ ông đ. hay ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.