HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 340

Nói đến vợ, Thực Căn lại thấy đường vợ con của mình còn vất vả hơn
đường công danh. Vợ ông đẹp. Hồi trẻ được mệnh danh là Tiểu Chúc Anh
Đài, vốn là một y tá trong trung đoàn Bát lộ quân. Thực Căn quen chị ta
hồi còn làm đại đội trưởng. Sau này, hai người cưới nhau lúc Thực Căn
làm bí thư huyện ủy thời cải cách ruộng đất. Trước khi lấy nhau, Thực Căn
thấy chị vợ rất tuyệt, cười nói xởi lởi, thanh âm giòn tan, hai bím tóc đuôi
sam nhảy nhót đằng sau. Nhưng lấy nhau xong ông mới phát hiện vợ chồng
ông như đôi đũa lệch. Thì ra, chị ta tính tình nóng nảy, cục cằn, lòng dạ
hẹp hòi, lại vô cùng ích kỷ. Có việc gì không vừa ý, có lần Thực Căn nói hớ
một câu, là chị ta khóc lóc rùm beng, nhẹ thì đập bát đập đĩa, nặng thì bù
lu bù loa lăn ra ăn vạ. Lúc điên tiết lên, còn dám tát cả Thực Căn. Cứ ba
ngày lại xảy ra chuyện lục đục. Thực Căn rất đau đầu. Có lúc Thực Căn đã
tính đến chuyện ly hôn, nhưng lúc ấy con đường công danh của ông đang
rộng mở, sợ nếu ly hôn bây giờ sẽ ảnh hưởng không hay cho mình, liền
hoãn lại. Cứ hoãn đi hoãn lại như thế hơn hai mươi năm, vợ chồng có với
nhau ba mặt con. Lúc này muốn ly dị cũng đã muộn.

Đương nhiên, không phải cuộc sống vợ chồng của Thực Căn không có
những lúc cơm lành canh ngọt. Nghĩ lại cuộc sống gia đình hơn hai mươi
năm, Thực Căn phát hiện ra một quy luật. Khi ông thuận lợi trên con
đường công danh, cả nhà được hưởng sung sướng, là vợ ông vui vẻ với
ông. Nhưng khi ông gặp trục trặc trong công việc là mụ vợ lại làm cho nó
rắc rối thêm, thường kiếm cớ gây sự. Chẳng hạn, hồi ông bị giáng từ chức
phó chánh văn phòng tỉnh xuống bí thư huyện ủy và bây giờ là bị đánh đổ
trong “Đại cách mạng văn hóa”, mụ vợ ngày nào cũng lời qua tiếng lại với
ông. Ông càng trắc trở bên ngoài, thì mụ vợ càng gây chuyện. Ví như, bây
giờ ông bị đấu tố bên ngoài một ngày trời, về nhà thế nào mụ vợ cũng đang
hằn học, cơm không thèm nấu, nước không thèm đun. Mụ ta bực mình toàn
những chuyện cỏn con đâu đâu. Không cần biết ông về nhà trong tâm trạng
như thế nào, mệt hay không, đều bị mụ ta quạt cho một trận, vậy mà ông
vẫn cứ phải xin lỗi, vẫn phải dỗ ngon dỗ ngọt, để xoa dịu cơn tức của mụ
ta. Thường cứ phải dỗ dành đến nửa đêm. Lúc này, Thực Căn lại nghĩ, gắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.