HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 349

Một

Thầy giáo tiểu học Mạnh Khánh Thụy viết đầy biểu ngữ trong thôn. Thân
cây, bờ tường, chuồng bò, chuồng lợn đâu đâu cũng chằng chịt biểu ngữ.
Hòa Thượng cấp cho thầy ba thùng mực tầu. Hết mực, Khánh Thụy lại đi
tìm Hòa Thượng, bảo mực hết rồi, biểu ngữ viết xong rồi, anh có thể về
trước được chưa? Hòa Thượng trợn mắt hỏi:

- Chưa đầy hai ngày mà đã viết hết cả ba thùng mực rồi?

- Viết xong rồi, trên đường, trên tường đều viết cả.

- Anh vẫn chưa được về!

- Mực viết hết rồi, tôi còn ở đây làm gì?

- Tôi cấp tiếp cho anh năm thùng mực. Anh ở đây viết tiếp!

- Đường làng, tường làng đều đã viết chi chít cả. Anh đưa năm thùng mực
nữa, tôi biết viết vào đâu?

- Tôi cóc cần biết. Tóm lại, anh phải viết hết năm thùng mực này trong
vòng hai ngày!

Thấy Hòa Thượng nói thế, Khánh Thụy đành nán lại viết tiếp. Nhưng
đường làng, tường làng đều đã kín chữ, không biết dùng năm thùng mực
này vào đâu. Khánh Thụy đành thấy chỗ nào trống là viết cho thật dày, nét
chữ to hơn. Cuối cùng, từ chiếc cọc dùng để cột gia súc, trục lăn lúa cho
đến nhà vệ sinh, gian bếp của người dân đâu đâu cũng thấy biểu ngữ. Tổng
cộng có bốn câu biểu ngữ, đều do Hòa Thượng nghĩ ra. Khánh Thụy không
phải nhọc công nghĩ biểu ngữ, chỉ viết, nên khá dễ dàng. Bốn câu biểu ngữ
này là:

- Đả đảo Triệu Thích Vị, phần tử đương quyền đi theo con đường tư bản
lớn nhất trong thôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.