HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 359

không viết chữ nào thì phải ép thầy uống bằng hết tám thùng mực. Nhưng
đến khi bọn Phùng rỗ đến trường, đẩy cửa phòng thầy Khánh Thụy, thấy
thầy đang chủ động bê thùng mực lên uống. Mặt mũi cổ đen ngòm toàn
mực! Thầy Khánh Thụy vừa uống mực vừa tát vào mặt mình:

- Ai bảo mày biết chữ? Ai bảo mày biết chữ? Mày biết chữ nên phải chịu
nhục, phải bị đánh cũng là đáng đời!

Thấy Khánh Thụy như thế, bọn Phùng rỗ cũng giật mình. Người ta đã chủ
động uống mực, không lẽ lại viện lý do ép người ta. Nhưng Phùng rỗ vẫn
cứ sấn đến đá thầy Khánh Thụy một cái:

- Mày đừng tưởng uống mực là xong. Hôm nay mày cứ uống đi. Ngày mai
tao lại đến tính sổ với mày!

Nhưng hôm sau, khi bọn Phùng rỗ kéo người đến trường học, mới biết
chẳng thể nào tính sổ với thầy Khánh Thụy được nữa. Bởi thầy đã nằm
thẳng đơ trên giường, không động đậy. Thầy uống mực nhiều quá. Ngộ độc
chết.

Cái chết của Khánh Thụy càng làm cho Phùng rỗ tức giận:

- Mẹ nó chứ, bảo nó viết biểu ngữ, nó lại uống mực chết mẹ nó rồi. Nó
tưởng nó chết rồi thì ta không viết biểu ngữ chắc? Cả cái thôn này thành
thiên hạ của thằng Hòa Thượng rồi chắc? Chúng ta vẫn cứ phải viết!

Ngày hôm sau, “Đội chiến đấu Lưỡi kiếm sắc” lại tìm đến thầy giáo tiểu
học khác là thầy Tiểu Hồ, bảo thầy viết biểu ngữ. Vì biểu ngữ đều đã bị
người của “Đội chiến đấu tiến về núi Hổ” cầm gậy canh gác, nên lần này
“Đội chiến đấu Lưỡi kiếm sắc” cũng huy động một số đội viên cầm gậy mở
đường, cưỡng chế viết lại biểu ngữ, bảo thầy Tiểu Hồ sửa câu “Đả đảo
Triệu Thích Vị” thành “Đả đảo Lại Hòa Thượng”. Trong quá trình sửa lại
biểu ngữ, người của hai bên xảy ra xung đột. Sửa được mười câu biểu ngữ,
mỗi bên bị thương năm người. Trong đó, một thanh niên của đội “Lưỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.