HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 358

- Việc này, nếu Hòa Thượng biết được, thế nào cũng đánh tôi!

Phùng rỗ lại bảo Kim Bảo treo Khánh Thụy lên để đánh. Hắn ta hỏi Khánh
Thụy:

- Tóm lại, mày sợ bị bên nào đánh?

Khánh Thụy thổn thức:

- Tôi sợ cả hai!

- Mày đã sợ bên kia một lần rồi. Bây giờ đến lượt sợ bọn tao. Thế nào, ngày
mai mày có xóa không? Có viết không? Nếu không xóa, không viết, bọn
tao cứ treo mày một đêm cái đã!

- Tôi sẽ xóa, sẽ viết. Viết luôn trong ngày mai!

- Lần trước mày viết biểu ngữ mất mấy ngày?

- Bốn ngày ạ!

- Tao cũng hạn cho mày bốn ngày phải xong, phải viết hết 8 thùng mực.
Đến ngày thứ tư mà vẫn chưa viết xong thì tao đổ cả tám thùng mực vào
mồm mày!

Nói rồi, bảo Kim Bảo thả Khánh Thụy ra.

Nhưng bốn ngày đã qua, Khánh Thụy vẫn chưa xóa một chữ nào, chưa viết
một chữ nào. Nguyên nhân không phải do anh ta không muốn xóa, muốn
viết, mà vì đội chiến đấu của Hòa Thượng nhận được tin, phần tử đương
quyền đi theo con đường tư bản Thích Vị muốn phản công, đòi xóa biểu
ngữ cũ viết biểu ngữ mới liền phái Vệ Đông dẫn một đám đội viên đội
chiến đấu cầm gậy canh trên đường. Khánh Thụy thấy có người canh biểu
ngữ, bây giờ mà lù lù ra xóa biểu ngữ cũ viết biểu ngữ mới thì có mà no
đòn. Thế nên, anh ta chẳng xóa chữ nào, và đương nhiên cũng chẳng viết
một chữ nào. Đến ngày thứ tư, Phùng rỗ và Kim Bảo rất giận dữ, dẫn một
bọn lăm lăm cành liễu đến trường học bắt thầy Khánh Thụy. Bốn ngày rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.