HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 356

và một sợi dây thừng, Phùng rỗ và Kim Bảo mỗi người cầm một nhành
liễu. Khánh Thụy biết ngay có chuyện không hay. Trước đây, mỗi khi thầy
Khánh Thụy gặp Phùng rỗ và Kim Bảo, hai bên đều nói chuyện hỏi han
nhau, có lúc còn nói đùa vài câu, nhưng xem chừng hôm nay không phải
chuyện đùa! Khánh Thụy đứng trân trân giữa nhà. Dưới ánh đèn, Phùng rỗ
và Kim Bảo đang hút thuốc trên lò sưởi, cười cười nói nói, không để ý đến
thầy. Mãi đến khi Phùng rỗ đánh hai phát rắm, Kim Bảo chọc nhành liễu
vào Phùng rỗ trêu. Phùng rỗ muốn chữa ngượng, quay sang thầy Khánh
Thụy hỏi:

- Thầy Thụy, hôm nay thầy có biết vì sao chúng tôi gọi thầy đến không?

- Không ạ!

- Không biết! Mới có ti toe vài chữ bọ, mà đã kênh kiệu! Mấy hôm trước,
ông viết biểu ngữ khắp thôn, đòi đánh đổ Thích Vị. Hôm nay, chúng ta phải
tính sổ thôi!

- Không phải tôi muốn đánh đổ Thích Vị, mà là Hòa Thượng bảo tôi viết.
Ông ta có trong tay cả một đội chiến đấu, sao tôi dám không viết?

- Được. Ông ta bảo ông viết, nên ông phải viết. Trong tay tôi cũng có một
đội chiến đấu, tôi bảo ông viết, ông có viết không?

Khánh Thụy dán mắt vào nhành liễu trên tay Phùng rỗ và Kim Bảo nói:

- Có ạ!

- Tốt. Đã vậy, tôi nói cho ông biết, hôm nay chúng tôi gọi ông đến đây là
muốn hỏi ông lần trước đã viết biểu ngữ cho Hòa Thượng thế nào, thì bây
giờ viết biểu ngữ cho chúng tôi như thế! Lần trước, ông viết biểu ngữ mất
mấy thùng mực?

- Tám thùng!

Phùng rỗ chỉ xuống đất:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.