HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 54

- Lúc nãy thầy nói rồi còn gì? - Bố Đại ngơ ngác.

- Anh tìm được người không?

- Giết một đứa việc gì phải tìm thằng nào. Mình tao là đủ! Khi nào cần,
mày cho người đến gọi tao. Chỉ cần nói hung thủ là ai, tao đảm bảo nó
không sống được đến hôm sau!

Lão Nguyên nghe Bố Đại nói năng quả quyết có phần khâm phục:

- Giỏi! Giỏi! Con nuôi thì vẫn là con!

Lại bảo Mao Đán lấy cho Bố Đại mấy chục bạc Tây. Bố Đại không từ chối,
cầm tiền đi luôn.

Bố Đại đi khỏi, Mao Đán nói:

- Chú, có Bố Đại giúp đỡ thì Lão Hỷ hết đường sống rồi!

- Mong sao không tìm lầm người. Chẳng hiểu sao, chú thấy nhờ thằng Bố
Đại không chắc chắn thế nào ấy! - Lão Nguyên lại thở dài:

- Chú yên tâm. Hôm đi săn thỏ, chỉ một phát súng là Bố Đại đã bắn hạ nó
rồi!

- Đấy là thỏ. Còn đây là người! Đã nói với nó rồi thì không thể thay người
được. Nhưng, có lẽ phải kiếm thêm cho nó hai thằng trợ thủ!

- Chú, để cháu đi cho!

Lão Nguyên trừng mắt nhìn Mao Đán:

- Anh không đi được! Việc này phải làm kín đáo! Để tôi nghĩ xem tìm ai
được!

Thấm thoắt đã đến ngày 2 tháng 2 âm lịch. Theo thông lệ, vào ngày này,
nhà họ Tôn chiêu đãi những người làm thuê trong nhà. Bởi ngày 2 tháng 2
là ngày rồng ngóc đầu, vạn vật hồi sinh, qua Tết là phải ra đồng làm đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.