HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 61

Văn Náo thấy hơi buồn cười, nhưng vẫn làm theo lời cha. Lúc gặp Lão
Nguyên trên đường, Lão Hỷ cố nói một hai câu bắt chuyện. Nhưng thấy
thái độ của Lão Nguyên với mình vẫn như trước, không có gì thay đổi lớn,
mới yên tâm dần. Sau lại thấy nhà họ Tôn chủ động gỡ tấm biển Văn phòng
thôn Mã đem trả, trong lòng có phần cảm động. Những lúc họp thôn, khi
điểm danh hộ cử phu phen phục dịch đến nhà họ Tôn, thấy Lão Nguyên
không dự họp đầy đủ như trước đây cũng không quở trách, mà lật sang
trang khác điểm danh tiếp.

Ba tháng liền vô sự, Lão Hỷ yên tâm hơn nhiều. Nay con gái đến mời xem
kịch, ông liền nhận lời. Sáng sớm hôm sau, Lão Hỷ bồng cháu ngoại cùng
con gái ngồi xe kiệu đến ấp Ngưu Thị xem kịch. Xe kiệu của ông vừa ra
khỏi thôn, Lão Nguyên đã biết. Ông phủ phục xuống đất dập đầu một lạy:

- Điện Nguyên, con hãy yên lòng nhắm mắt. Lão Hỷ ơi Lão Hỷ, mày đi
xem kịch coi như số mày đã tận!

Tối hôm đó, Lão Nguyên cử Mao Đán đi gọi Bố Đại. Kể từ khi biết Điện
Nguyên bị Lão Hỷ hãm hại, Lão Nguyên không đêm nào ngủ được. Mao
Đán có phần lo lắng:

- Chú, mình đã biết kẻ thù là ai, cũng đã tìm được Bố Đại. Chi bằng cho hai
bên chạm trán, giải quyết luôn cho xong chuyện!

- Anh nói cứ như đùa! Trả thù thế nào? Anh cứ làm như chuyện trẻ con!
Đây là chuyện lấy đầu của người ta, chứ không phải chuyện biếu tiền người
ta mà đến tận nhà người ta để giải quyết! Nhà nó con đàn cháu đống, kẻ
hầu người hạ đông như kiến, lại có cả mấy con chó săn, anh đủ bản lĩnh thì
anh thử giải quyết xem? Đảm bảo, anh chưa kịp giải quyết nhà nó, thì nhà
nó đã giải quyết anh rồi! Phải đợi cơ hội!

Cứ như thế, Lão Nguyên nung nấu chờ thời cơ. Nhưng ngày nào cũng như
ngày nào, Lão Hỷ đều làm việc trong nhà. Cứ đến tối là không chịu bước
chân ra khỏi nhà. Lão Nguyên càng chờ càng sốt ruột. Mao Đán nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.