HOÀI NIỆM - Trang 218

này tôi cho cô làm của hồi môn. Tôi không phải là dì ghẻ của cô. Dì ghẻ
người ta mới chẳng thèm quản cô! Tôi là tôi sốt sắng cho cô, cô thích Tạ
Gia Thụ, tên xấu xa đó để tôi. Cô đi nói với nó là tôi ép cô hỏi nó. Nếu nó
không cho cô lời bảo đảm, tôi thà cạo trọc đầu cô rồi khóa cô trong nhà còn
hơn!”.

Phùng Nhất Phàm ở bên cạnh im lặng hồi lâu, lúc này mới trầm giọng

mở miệng, “Chị, chị nghe mẹ lần này đi. Nếu Tạ Gia Thụ thật sự thích chị,
hỏi thì có gì ghê gớm chứ? Em cũng không nói là anh ta phải bắt buộc cưới
chị ngay bây giờ, chí ít thì chị phải biết thành tâm của anh ta đến đâu chứ!”.

Lúc này, tại Trịnh gia cũng đang bàn luận về “Tạ Gia Thụ” và sự “thành

tâm”.

Trịnh Phiên Phiên ở nhà Trịnh Phiên hiên từ buổi tối ngày hôm qua. Trên

bàn ăn buổi sáng, cô ta uể oải ngồi bên cạnh con trai lớn của Trịnh Phiên
Nhiên, không ăn sáng mà nghiêng đầu cười híp mắt ngắm nghía cậu bé.

Cậu bé Trịnh Hằng bị cô nhìn chằm chằm, sởn cả tóc gáy, bất đắc dĩ

buông dao nĩa trong tay, hỏi, “Cô, sao cô lại không ăn vậy ạ?”.

Trịnh Phiên Nhiên ngồi ở ghế đầu, nhàn nhạt nói, “Cô của con không cần

ăn cơm, ngắm sắc đẹp thay cơm rồi!”.

Trịnh Phiên Phiên chớp mắt với anh cả nhà mình, mừng rỡ nói, “Anh cả

hiểu em nhất!”.

Trịnh Phiên Nhiên cũng không buông dao dĩa, cầm khăn ăn lau miệng,

thần sắc lộ vẻ bất thiện.

Tối qua, việc Tạ Gia Thụ rời đi giữa buổi tiệc tối long trọng như vậy

khiến cả hội trường cứ lườm nguýt. Thân phận của Lương Dĩ Thanh kia
cũng không phải bình thường, không phải là loại hoa cỏ không cần bận tâm
lo lắng, người của Trịnh Phiên Nhiên đã thông báo cho anh biết.

Trịnh Phiên Nhiên chỉ có thể nhắc nhở em gái nhà mình một lần nữa,

“Em là con gái, chuyện chung thân đại sự, quan trọng nhất là đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.