HOÀI NIỆM - Trang 607

Trên đường từ sơn trang trở về, Tạ Gia Thụ vừa lên xe đã không thể chờ

đợi được nữa mà gọi ngay cho trợ lý của mình, căn dặn họ thu dọn nhà cho
Tạ phu nhân. Phùng Nhất Nhất nghe anh dặn dò bố trí các nơi trong phòng,
đĩnh đạc, rất nhiều thói quen sinh hoạt nhỏ trong cuộc sống của Tạ phu
nhân anh đều hiểu rõ mồn một.

Nghĩ lại buổi chiều trong đình viện, mẹ chồng hỏi khéo sinh hoạt thường

ngày của Gia Thụ, Phùng Nhất Nhất bùi ngùi vô cùng. Cô cúi đầu hôn lên
đầu con trai, thầm nghĩ: Hổ Nhỏ à, sau này mẹ và con nhất định sẽ không
như vậy, phải không con?

Hổ Nhỏ tự tin phun bong bóng nước về phía cô.

Khó khăn lắm Tạ Gia Thụ mới ngắt cuộc gọi, nắm lấy chiếc điện thoại

đã nóng rực vắt sức suy nghĩ xem còn bỏ sót chuyện gì không, chợt thấy cô
chọc con trai cười nhưng còn cười vui vẻ hơn cả con trai, anh chọc chọc
vào mặt cô, hỏi, “Cười gì thế? Có phải đang cười nhạo anh không hả?”.

Cha chọc chọc, Hổ Nhỏ thấy thế liền bò dậy ngay lập tức, chọc ngón

chân vừa mũm mĩm vừa ngắn ngủn vào mặt mẹ.

Tạ Gia Thụ bắt lấy chân của con trai, trừng mắt đùa, “Này! Nhóc! Đến

phiên con động vào người phụ nữ của cha rồi sao?”.

“Tạ Gia Thụ, chú ý lời nói và hành động của anh!” , Phùng Nhất Nhất

nhắc nhở.

Tạ Gia Thụ vội vàng chồm lại, hôn lên mặt cô. Quả nhiên, Hổ Nhỏ cũng

lập tức thơm lên bên má còn lại của cô, nước miếng tí tách, còn là một nụ
hôn ẩm ướt!

Mẹ lấy khăn giấy lau mặt, cậu lại nhanh chóng rút một tờ ra nhét vào

miệng, cha ngăn cản, thì cậu lại rút một tờ khác nhét vào miệng cha...

Khó khăn lắm mới giải quyết xong cậu nhóc tinh quái này, Phùng Nhất

Nhất bớt thời gian ra hỏi Tạ Gia Thụ, “Chỗ mẹ sao lại có quần và giày của
anh thế?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.