HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 132

Bây giờ chỉ còn một chữ duy nhất. Vậy mà Tiểu Yến Tử vẫn ngồi yên. Kỳ
bèn lấy chén trà lật úp lại, lấy cây quạt đập lên, xong ra dấu. Tiểu Yến Tử
nhìn một lúc rồi lên tiếng:
- Cốp!
Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái và cả đám học trò khác vỗ tay, vừa cười nói.
- Đúng! Đúng rồi! Ha ha! Cái chuông bằng gỗ!
Tiểu Yến Tử chớp chớp mắt hỏi:
- Tôi đã đúng rồi ư? Tôi làm được ư?
Vĩnh Kỳ đưa ngón tay lên:
- Đúng rồi! Đúng rồi! Hay lắm!
Trong khi vua Càn Long cũng lắc đầu cười:
- Đó không phải là nối thơ mà đoán thơ thôi!
Thầy Kỷ Hiểu Phong ra cái đề thứ hai:
- Tiếp theo đây tôi ra một bài thơ chưa đủ chữ, cát cát sẽ thêm vào cho
thành một bài thơ hoàn chỉnh. Ví dụ sau "tròn, khuyết, loạn, yên" đấy. Nãy
giờ tôi thấy Ngũ A Ca có vẻ nhiệt tình lắm. Vậy Ngũ A Ca hãy làm mẫu
bài này cho cát cát xem đi.
Vĩnh Kỳ suy nghĩ, rồi nhìn Tiểu Yến Tử, chàng biết là dùng chữ càng đơn
giản càng tốt, để Tiểu Yến Tử hiểu mà bắt chước, nên đọc:
Trăng rằm tròn thật tròn
Mùng bảy mùng tám khuyết
Sao mọc loạn cả trời
Mây đen kéo đến yên ngay.
- Khá lắm!
Thầy Kỷ Hiểu Phong gật đầu nhưng không hài lòng lắm, bài thơ gì mà
nghe chẳng có ý thơ chút nào, nghe quá bình dân.
Nhĩ Thái nhảy vào cuộc. Nghĩ là Vĩnh Kỳ chọn đề tài trăng sao xa vời quá,
với Tiểu Yến Tử, nên chọn cái gì gần gũi cuộc sống hơn, nên đọc
Bánh trung thu rất tròn
Cắt đi thì sẽ khuyết
Chuột ngửi mùi kêu loạn
Mèo lên tiếng yên ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.