HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 133

Bài thơ của Nhĩ Thái làm đám học trò ôm bụng cười lăn. thầy Kỷ Hiểu
Phong và vua Càn Long nhìn nhau. Biết là Vĩnh Kỳ và Nhĩ Thái đang ra
sức hổ trợ cho Tiểu Yến Tử nên lắc đầu.
Thầy Kỷ Hiểu Phong hướng về phía Tiểu Yến Tử:
- Nào, bây giờ đến phiên cát cát đấy! Thử đi!
Tiểu Yến Tử giật mình, nhưng vẫn tỉnh bơ hỏi:
- Thế không thử không được sao?
- Thì thử xem, chuyện này đâu có gì khó đâu
- Nhưng nếu tôi thử không đúng, không hay thì...
- Chẳng sao cả, trật thì sửa, tu chỉnh lại cho hay hơn.
Tiểu Yến Tử quay qua nhìn Vĩnh Kỳ và Nhĩ Thái nháy mắt khuyến khích.
Tiểu Yến Tử biết khó lòng mà không điền thơ, nên thở ra rồi nói:
- Vâng, vậy thì thử!
Rồi cất cao tiếng đọc:
- Thầy có đôi mắt tròn
Vừa dứt câu cả lớp đã cười rộ lên, Tiểu Yến Tử cố gắng đọc tiếp:
- Một thoi đưa tới thì tròn khuyết ngay.
Cả lớp cười càng dữ hơn. Tiểu Yến Tử đọc câu số ba:
- Ai ai thấy cảnh cười loạn cả.
Lần này thì cả lớp ôm bụng cười lăn. Lớp học chẳng còn ra thể thống gì cả.
Thầy Kỷ Hiểu Phong đỏ ngượng mặt, gõ thước lên bàn vẫn không dập
được tiếng cười. Vua Càn Long cũng tức cười, nhưng để cứu vãn tình thế,
vua không thể không nghiêm sắc diện và tằng hắng một tiếng
- Hự!
Đám công tử, hoàng tử đang cười, nghe tiếng vua, vội vã im khe. Tiểu Yến
Tử thấy vậy đọc tiếp:
- Chỉ lúc vua "gằn" mới sợ yên.
Tiếng cười lại nở rộ lên. Lần này cả vua Càn Long cũng không nín được,
đành lắc đầu.
Tiểu Yến Tử thấy mình làm trò cười cho mọi người, vừa lo vừa sợ, hết nhìn
vua lại nhìn thầỵ Sực nhớ lại lúc ở ngoài đời có nghe lóm được hai câu đối
của Tử Vy thường đem ra nói lúc vui. Và nghĩ, ông ta đã thử tài mình thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.