HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 170

lên vết chân của Hạ Vũ Hà ngày cũ, nếu ta hành động theo kiểu hoàng
thượng. Hứa vu vơ bằng cửa miệng. Không qua nghi lễ thành hôn thì
chuyện đó... chuyện đó chẳng khác gì là một sự nhục mạ Tử Vy!
Nhĩ Khang lặng lẽ nhìn Tử Vy. Người con gái âu sầu đang đứng thẳng
người trước gió, một hình tượng đẹp cao quý, như một nữ thần! Nhĩ Khang
bỗng thấy e dè, đứng ngắm chứ không dám chạm đến Tử Vy lần nữa và tự
thâm tâm, phát nguyện một lời thề... Trừ khi được chính thức có lễ mai mối
cưới hỏi. Bằng không, sẽ không xúc phạm đến Tử Vy! Quyết không để Tử
Vy trở thành một Hạ Vũ Hà thứ hai nữa!
Đó là tình yêu chân chính!
Và như vậy hai người cứ đứng đấy, yên lặng trong gió lộng. Để nỗi bứt xúc
với bao rối rắm trong lòng dâng cao. Cảm nhận được một sự thật, là tình
yêu không phải chỉ là niềm vui mà còn là cả nỗi khổ. Không gian sầu lắng
bao điều bối rối mà đời thường khó lý giải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.