HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 168

gay cấn, nhiều khi làm chúng tôi muốn lỡ khóc lỡ cười.
Tử Vy cười, mắt long lanh:
- Huynh khỏi cần phải giải thích nữa, những gì huynh nghĩ, huynh muốn,
tôi đã biết cả. Tôi không còn thắc mắc, tại sao đến từng tuổi này, mà huynh
lại chưa lập gia đình. Giờ thì tôi đã rõ. Nhưng ở cái thân thế và địa vị của
anh, thì sớm muộn gì cũng cưới được một cô vợ thuộc loại cành vàng lá
ngọc điều mà tôi đã từng nói với anh. Tôi muốn nói với anh là. Thôi! Đừng
ngăn cản nữa, hãy để cho tôi đi!
Nhĩ Khang nghe thế giật mình:
- Muội nói vậy là sao?
- Tôi đã suy nghĩ rất kỹ, giữa chúng ta chẳng có một hy vọng gì cả. Đừng
nên mơ mộng hão huyền, nên kết thúc sớm để không có gì ân hận!
Nhĩ Khang phản đối:
- Tại sao lại cho là không có hy vọng? Muội đã hiểu sai ý tôi. Tôi chỉ muốn
nói với muội một điều, là chúng ta sẽ gặp rất nhiều rắc rối, con đường
chúng ta đi sẽ đầy gian nan. Và tôi chỉ xin muội đừng có buông xuôi hay
thất vọng trong những trường hợp đó, hãy tin tôi là con người có thủy có
chung chứ không phải hạng người khác. Nên tôi cũng muốn muội giữ vững
niềm tin. Hiện nay thì hoàng thượng chưa chỉ hôn ai với tôi. Vì vậy tôi
đang suy nghĩ tìm cách để nói thẳng với Hoàng thượng trước khi người
quyết định. Tôi sẽ thú thật với người tôi đang có tình yêu với một cô gái
dân dã, tôi mong là người sẽ tác thành cho tôi.
Tử Vy giật mình, trợn mắt:
- Hoàng thượng sẽ không tán đồng! Huynh làm vậy sẽ khiến ông ấy giận
dữ, xin huynh đừng nói gì cả! Mà sao anh biết là tôi sẽ chấp nhận lời cầu
hôn huynh?
Nhĩ Khang cương quyết:
- Hôm trước thái độ của muội đã cho tôi biết muội chấp nhận lời cầu hôn
rồi, còn Hoàng thượng ư? Làm sao muội biết là sẽ không chấp nhận? Và
nếu ông ấy nổi giận, thì tôi sẽ hỏi: “Hoàng thượng có còn nhớ chuyện Hạ
Vũ Hà ở bên hồ Đại Minh không? "
Tử Vy nghe vậy sợ hãi, mở to mắt nhìn Nhĩ Khang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.