HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 167

Tử Vy nghe Nhĩ Khang nói giật mình, nàng quay qua nhìn Khang, chẳng
nói gì cả.
Khang hơi lúng túng, nhưng rồi quyết định:
- Tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với Tử Vy.
Tử Vy chỉ gật đầu:
- Từ cái hôm đó, cái hôm mà tôi thố lộ tình cảm của mình. Chợt nhiên tôi
nghĩ ngợi rất nhiều.
Tử Vy yên lặng. Nhĩ Khang nói tiếp:
- Và bây giờ là lúc tôi nói ra, tôi thấy là tôi không thể sống thiếu Tử Vy.
Tử Vy nghe nói giật mình chưa kịp nói gì thì Nhĩ Khang đã tiếp:
- Có điều tôi lại đang ở vào thế khó xử vì muội biết đấy, các vương tôn
công tử ở tuổi tôi, hầu hết đều đã có gia đình. Chỉ riêng tôi là chưa, lý do là
hoàng thượng chưa chỉ hôn. Chuyện chỉ hôn là tục lệ của triều đình.
Chuyện hôn nhân của hoàng tử và con quan trong triều, đều phải do vua chỉ
định cả. Vì vậy nếu bây giờ tôi muốn được cưới muội chẳng hạn, thì phải
thông qua hoàng thượng, đó là cả một vấn đề!
Tử Vy kinh ngạc nhìn, Nhĩ Khang tiếp:
- Có lẽ là muội không biết, chuyện hôn nhân của tôi và Nhĩ Thái cũng
không nằm trong tay ba mẹ tôi, mà là nằm trong sự sắp xếp của hoàng
thượng. Có lần năm sáu năm về trước, hoàng thượng và hoàng hậu đã một
lần sắp xếp để tôi và cát cát thứ sáu lấy nhau. Nhưng không ngờ cát cát ấy
lại quá yểu mệnh, nên chẳng bao lâu sau đó bệnh và qua đời, chuyện này
khiến vua áy náy, và chuyện hôn nhân của tôi mới bị chậm lại đến ngày
nay.
Tử Vy gật đầu:
- Tôi hiểu rồi!
Nhĩ Khang lắc đầu:
- Chưa! Muội chưa thật sự hiểu đâu. Tôi muốn nói là tôi với Nhĩ Thái đều
được vua yêu thích, chính vì sự yêu thích đó, mà nó lại trở thành cái hại,
không những cha mẹ tôi không được quyết định chuyện hôn nhân của con
cái, mà cả chúng tôi cũng vậy, vì thế dù chúng ta có yêu nhau đi nữa.
Nhưng quyền lực tác hợp lại ở trong tay hoàng thượng. Chuyện này thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.