HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 169

- Huynh đừng có đem chuyện đó ra hù vua! Huynh đã làm tôi rối lên đây
này, nội cái chuyện Tiểu Yến Tử không, tôi đã lo sợ gần chết rồi. Bây giờ
huynh lại đề cập đến cái chuyện xa vời đó. Tôi càng không yên tâm hơn.
Hoàng thượng là Hoàng thượng, chuyện ông ấy làm được, huynh không
làm được, vì vậy huynh không có quyền phân bì... Vả lại...
Tử Vy nói đến đó xúc động, nghẹn lời nói:
- Vả lại... Hoàng thượng nào có cưới Hạ Vũ Hà, mẹ tôi làm vợ bao giờ
đâu?
Câu nói của Tử Vy làm Nhĩ Khang bàng hoàng. Đúng! Vua Càn Long đối
với Hạ Vũ Hà nào có coi đó là vợ người đâu. Chỉ là một sự tình cờ gặp gỡ
và chuyện qua rồi lãng quên, không một sợi nhớ lăn tăn trong đầu... Và sự
so sánh như vậy, rõlà không đúng, làm tổn thương Tử Vy.
Nhĩ Khang gật đầu:
- Vâng, tôi đã nói sai, tôi không nên hành động vội vàng! Không nên xúc
phạm đến Hoàng thượng, hoàng thượng và chúng ta hoàn toàn khác nhau.
Vậy thì bây giờ phải làm sao đây? Để chầm chậm tôi tìm cách khác, còn
nãy giờ tôi nói nhiều thứ như vậy, chẳng qua là để muội hiểu, cái hoàn cảnh
và cái quyết tâm của tôi. Để muội thật sự tin tưởng, và để tôi có được một
thời gian thu xếp.
Nhĩ Khang nói và nắm lấy tay Tử Vy. Hành động này làm Tử Vy bối rối,
vội rút tay lại. Nhĩ Khang như bị chạm tự ái:
- Sao thế? Tại sao Tử Vy lại có vẻ sợ tôi như sợ cọp vậy?
Tử Vy lắc đầu cười:
- Không phải thế, mà là bởi vì. Ban nãy huynh đã nhắc đến mẹ muội làm
muội chợt nhớ lại câu nói cuối cùng sắp lâm chung.
- Người đã nói gì vậy?
Tử Vy yên lặng một chút, nói:
- Người bảo... Tử Vy con! Con hãy hứa với mẹ đi! Con sẽ không để mình
biến thành một Hạ Vũ Hà thứ hai nữa!
Lời của Tử Vy làm Nhĩ Khang giật mình. Bất giác lui lại một bước và
chàng hiểu ngay tâm trạng của Tử Vy. Chuyện tự nguyện sắp xếp hôn nhân
chỉ sợ rồi lịch sử đau buồn lại tái diễn... Không, không thể để Tử Vy bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.