HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 184

vai cát cát đi, để cha muội vui, cũng như để có cơ hội giúp đỡ người khác.
Ðừng có bứt rứt mãi... Ðó là hạnh phúc là niềm vui của muội rồi.
- Nhưng mà... nhưng mà...
Tử Vy cúi xuống, ép hai tay Yến Tử trong tay mình:
- Không có nhưng nhị gì cả... Muội cũng biết... Tỉ đóng vai cát cát nào có
sung sướng gì? Nhưng mà hãy vì muội, cứ tiết tục cái vai trò đó đi!
- Vì muội à? Thật tình tôi không hiểu... không hiểu gì cả!
Tử Vy cười buồn:
- Tỉ nầy lạ không? Chúng ta đã là tỉ muội kết nghĩa, đã cùng bái tạ trời đất,
có phước cùng hưởng, có họa cùng chia. Nếu tỉ có bị mất đầu, muội cũng
nào có sống vui? Còn nếu tỉ còn sống, còn làm cát cát thì vinh hoa phú quý
muội đều có. Ðến một ngày nào đó, rồi phước cũng về với muội. Ðó, chẳng
thấy đấy ư? Tỉ đã mang vàng bạc đến cho muội rồi đó? Muội sẽ mang một
phần sang cho lại đám người ở Viện người nghèo, Liễu Thanh, Liễu Hồng
đều có phần cả. Vậy thì chẳng nên nghĩ gì nữa. Chị để cho mình bị rơi đầu
nào có ích lợi gì?
Tiểu Yến Tử nhìn Tử Vy mắt đỏ xoe. Nghĩ lại điều Vy nói cũng có lý. Tuy
là biết muốn làm tròn vai cát cát nào có dễ dàng gì, nhưng lại không tiện
nói ra...
Có điều Tiểu Yến Tử không hề hay biết, lúc cô nàng đang bận tranh luận
với Tử Vy tại nhà Phước Phủ thì ở tại Thấu Phương Trai, một việc không
hay đã xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.