HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 186

cũng nghĩ là cả nhà đã ngủ hết rồi, sẽ không ghé qua đâu!
Minh Nguyệt tán đồng ngay:
- Ðúng đấy! Ðúng đấy! Cứ tắt đèn đi. Người ta có vào, cũng không nhìn rõ
được mặt tôi!
Tiểu Ðặng Tử ký một cái thật mạnh lên đầu Tiểu Trác Tử nói:
- Ta đã bảo ngươi ngu thì đúng là ngu mà. Thấu Phương Trai nầy từ nào
đến giờ, lúc nào đèn đuốc chẳng sáng trưng, đột nhiên rồi đèn đuốc lại tắt
cả, có phải là tự tố cáo cho mọi người biết Thấu Phương Trai đang có vấn
đề à? Thôi đi đi! Ra ngoài đứng canh như cũ đi.
Rồi Tiểu Ðặng Tử và Tiểu Trác Tử bước ra khỏi phòng ngủ của Tiểu Yến
Tử. Nhưng vừa ra đến ngoài, chợt nghe Tiểu Ðặng Tử hoảng hốt kêu lên.
- Chết rồi! Có nhiều chiếc đèn lồng đang đi về phía nầy!
Tiểu trác Tử chạy vội ra, nhìn về phía đó rồi nói:
- Có lẽ cát cát về đấy! Nhưng mà về sao chẳng lẳng lặng về, mang theo đèn
lồng làm gì chứ?
- Trời ơi! Nguy to rồi! Hoàng Thượng đến!
Tiểu Ðặng Tử cũng đã trông rõ, không kịp thông báo vào trong, sụp xuống
nói to:
- Hoàng Thượng giá lâm! Lệnh phi nương nương giá lâm!
Chuyện là như vầy. Tối hôm ấy, vua Càn Long không hiểu sao lại thấy
trong lòng buồn bực nên ông mới dẫn Lệnh phi và bầy tùy tùng đến Thấu
Phương Trai định thăm Tiểu Yến Tử. Nhưng vừa đến nơi, thấy ngay không
khí khác lạ. Tiểu Ðặng Tử, Tiểu Trác Tử quỳ đón ông mà lại có vẻ vô cùng
sợ hãi.
Vua Càn Long nhìn quanh, chẳng thấy bóng dáng Tiểu Yến Tử đâu, nên
hỏi:
- Chủ các ngưới đâu rồi!
Tiểu Ðặng Tử mặt trắng bệch, môi run lập cập:
- Dạ bẩm hoàng thượng, bẩm hoàng thượng mà... mà cát cát đã ngủ rồi ạ.
Lệnh Phi kinh ngạc:
- Ngủ rồi ư? Sao sớm vậy? Có chuyện gì chăng? Chắc là bệnh trở nặng rồi!
Vua Càn Long thấy thần sắc của bọn thái giám đều không bình thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.