HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 296

- Có phải Hoàng A Ma muốn chép phạt nữa không? Vậy thì cứ phạt cô ấy.
Cô ta không sợ chép phạt đâu, chữ viết vừa đẹp lại vừa nhanh nữa.
Vua Càn Long hỏi:
- Cô ta là ai vậy?
- Thì Tử Vy đấy.
Vua Càn Long giật mình. Tử Vy? Lại Tử Vy!
- Vậy bài thơ này là của Tử Vy viết ư?
- Dạ. Tử Vy bảo con làm thơ sao mà khổ thế. Vừa nói là đặt bút xuống viết
liền hai câu thơ.
Lời của Tiểu Yến Tử khiến nhà vua liên tưởng ngay đến khuôn mặt của Tử
Vy. Cái ánh mắt trong xanh thông minh trên khuôn mặt đều đặn. Chiếc mũi
dọc dừa, đôi môi nhỏ thanh tú. Bên tai vua tưởng chừng còn nghe tiếng hát
buồn thảm trách phận kia. Ồ! một cung nữ đa tài, phải nói là kỳ nữ, sao
mệnh bạc thế?
Chợt nhiên, vua ngẩn người ra. Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ nhìn nhau nháy mắt.
Rất lâu sau đó, vua mới quay sang thầy Kỷ Hiểu Phong:
- Hiểu Phong này. Trẫm thấy là khanh phải giám sát Tiểu Yến Tử kỹ một
chút. Vì nó lúc nào cũng có cả đám người hổ trợ. Từ trong lớp học đến tận
bên ngoài, tận nhà riêng nữa đấy.
- Thần xin tuân chỉ!
Thầy Kỷ Hiểu Phong đáp rồi nhìn vua tiếp:
- Kỳ thật ra thì tư chất của cát cát cũng khá thông minh. Cát cát lại lanh lợi,
điều đó cũng rất hay. Những ràng buộc trong lớp học đối với cát cát như
cực hình. Vì vậy thần thấy là nếu cát cát học theo kiểu vừa học vừa chơi
hẳn tiến bộ hơn.
Vua Càn Long suy nghĩ, gật gù:
- Kỷ hiền khanh nói cũng có lý, thôi được, chuyện dạy dỗ ta giao lại cho
khanh. Còn gần đây, trẫm chợt có ý muốn ra ngoài làm một cuộc tuần du,
để tìm hiểu dân tình. Ta muốn Kỷ hiền khanh, Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái cùng
theo, được không?
- Dạ được!
Vĩnh Kỳ và Nhĩ Thái không chờ vua hỏi tới đáp. Tiểu Yến Tử nghe vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.