HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 340

Mọi người thấy vậy, vỗ tay hét:
- Hay quá! Hay quá! Thuộc rồi! Thuộc rồi!
Tử Vy cười hỏi Nhĩ Khang:
- Cái phương pháp này hay thật. Ai bày ra vậy?
Nhĩ Khang cười:
- Cái đó gọi là tùy cơ ứng biến, hóa tắc thông “Dạy học mà vừa học vừa
hành mới dễ nhớ chứ? "
Lúc đó Tiểu Yến Tử đã quên hai câu sau nên hỏi.
- Kế tiếp là gì nhỉ?
- Hành nhân điêu đẩu phong sa ám. Công chủ tỳ bà u oán đa!
Vĩnh Kỳ vừa múa kiếm vừa đọc. Tiểu Yến Tử múa kiếm vùn vụt rồi đọc
theo.
- Hoàng thượng điêu nan phong sa ám, Công chủ bối thi u oán đa! (Hoàng
thượng làm khó dễ khiến cát bụi bay mịt mù. Cát cát đọc thơ mà oán hận
vô song).
Nhĩ Khang và Tử Vy nhìn nhau. Khang ngạc nhiên:
- Xem kìa! Cô ta còn biết sửa cả thơ!
Tử Vy cười:
- Như vậy là quá tiến bộ rồi, đúng không?
Còn Nhĩ Thái nghe lại lắc đầu:
- Chỉ sợ là “Hoàng thượng nghe xong mặt tái hẳn. Cát cát lỡ lời ân hận
thêm"?
Trong khi Vĩnh Kỳ chẳng để ý đến chuyện sửa đổi lời thơ của Tiểu Yến Tử.
Tiếp tục múa kiếm và dạy.
- Đây là chiêu “Dã vân vạn lý vô thành quách", kế đến là “Vũ tuyết phân
phân liên đại mạc". Rồi sau đó “Hồ nhạn ai minh nguyệt nguyệt phi". “Hồ
nhi nhản lụy song song lạc".
Đường kiếm của Tiểu Yến Tử càng lúc càng nhanh, càng hay. Có điều múa
mấy đường là Tiểu Yến Tử dừng lại hỏi.
- Cái gì... Dã nhân... Dã nhân làm gì vậy?
- Không phải dã nhân mà là dã vân. Tức là mây trời lang bạt cô cứ múa
kiếm, vừa múa vừa tưởng tượng đưa đường kiếm tới. Giết được hàng vạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.