HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 486

cưỡi ngựa dong ruổi giữa ngoại ô Bắc Kinh. Trường săn bắn. Lúc đua nhau,
lúc chỉ thả rong ngắm cảnh. Bản chất hiếu thắng, Trại Á thường thách:
- Tài cưỡi ngựa của tôi siêu đẳng, chưa hẳn huynh đua thắng tôi đâu!
- Tôi thấy tài nói dối của cô mới siêu, chớ cô thì chậm như rùa!
Rồi Nhĩ Thái lại tiếp:
- Tôi thấy cô và Tiểu Yến Tử rất giống nhau. Đúng ra hai người phải là tỉ
muội song sinh mới phải. Một người là cát cát Tây Tạng. Một người không
biết dân ở đâu lưu lạc đến Bắc Kinh làm cát cát. Nhưng từ bản chất đến
cách ăn nói lại như nhau. Phải thẩm tra kỹ chuyện này mới được.
- Huynh lại ki li cu lu cái gì nữa vậy?
- Tôi nói là cô rất dễ thương!
Lời của Nhĩ Thái làm Trại Á đỏ mặt cười.
Bản chất Trại Á như Tiểu Yến Tử là không bao giờ chịu thua. Trại Á lại
thích đua ngựa và đấu võ. Võ nghệ của Nhĩ Thái dĩ nhiên là vượt trội hơn
Trại Á. Nhưng mỗi lần tỉ thí, Nhĩ Thái lại nhường cho Trại Á thắng. Vì
chàng rất thích nhìn cái thái độ ngạo mạn khi chiến thắng của Trại Á. Cô
nàng có vẻ hể hả một cách dễ thương.
Hôm ấy cả hai lại tỉ thí. Sau một lúc đánh nhau Nhĩ Thái lại cố ý sơ sót, để
Trại Á quật ngã dưới đất.
- Ui da! Ui da! Mấy cô gái ở Trung Nguyên này, cô nào cũng dịu dàng dễ
thương, nào có ai hung dữ thế này? Chân tôi đau quá, chắc là gãy chân mất.
Đụng đậy không được gì nữa rồi. Ui da! Ui da!
Trại Á thấy vậy lo lắng, cúi xuống kiểm tra:
- Đâu? Đâu ở đâu? Đau chỗ nào?
Nhĩ Thái làm bộ giận:
- Cô cố tình ném mạnh tôi! Để tôi gãy chân mà!
Trại Á vội phân trần:
- Đâu có! Đâu có! Tôi không cố tình đâu, xem nào. Cử động thử xem!
Bỗng Nhĩ Thái đột ngột ngồi dậy, cười hả hê:
- Đừng tưởng bở! Trai Trung Nguyên không dễ bị thương đâu nhé.
Trại Á tức lý vừa đánh Nhĩ Thái vừa nói:
- Huynh lừa tôi! Huynh lừa tôi! Vậy là trai Trung Nguyên hay lừa người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.