HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 49

QUỲNH DAO

Hoàn Châu Cát Cát

Phần I: Lỡ Khóc Lỡ Cười

Chương 4

Tiểu Yến Tử nào có biết là trong những ngày cô ta nằm mê man trong cung
vua, thì Tử Vy, Kim Tỏa, Liễu Thanh và Liễu Hồng ngày ngày sục sạo
khắp thành phố Bắc Kinh để tìm nàng. Nhưng Tiểu Yến Tử như một cánh
diều đứt dây vút lên trời là biến mất. Tử Vy cứ đi tìm với trái tim tuyệt
vọng, hối hận, ân hận thì đúng hơn. Có mấy lần Tử Vy đến trường bắn,
thăm hỏi đủ chỗ, nhưng chẳng ai biết gì cả. Sự mất tích của Tiểu Yến Tử
lần này, Tử Vy còn phải ngậm bồ hòn, không biết phải giải thích thế nào
với anh em Liễu Thanh, bởi vì sự bí mật kia là bất khả tiết lộ. Liễu Thanh
không phải chỉ một lần, cứ lải nhải:
- Sao lại có chuyện lạ lùng như vậy? Cả ba người cùng rủ đi dâu không rủ,
lại kéo nhau đến trường bắn. Đến đấy làm gì? Sao Tiểu Yến Tử lại vô cớ
thất lạc? Mất tích? Mà không phải các người? Chuyện này có cái gì trong
đó chứ chẳng chơi!
Tử Vy có miệng mà không nói nên lời vừa khóc vừa nóí:
- Tôi sẽ rất cảm ơn các bạn nếu các bạn đừng hỏi tại sao nữa. Chuyện
chúng tôi đến trường bắn có lý do của nó, bây giờ sự việc lỡ xảy ra như vâỵ
rồi biết làm sao? Tôi cũng khổ lắm!
Tử Vy nhìn Liễu Thanh với ánh mắt van xin:
- Liễu Thanh, Liễu Hồng. Tôi xin hai người, hai người có thể đến hoàng
cung để dò xét xem có tin tức gì của Tiểu Yến Tử, được không?
- Đến hoàng cung ư? Ai dám làm chuyện táo bạo vậy chứ? Quấy rầy là
phạm thượng, cô muốn tôi dò la bằng cách nào đây?
- Thế anh chẳng quen một ông hay một bà nào trong triều sao?
- Làm sao quen được? Ở đấy... Đúng rồi, tôi biết Hoàng thượng và mấy ông
thái tử thôi.
- Cái gì?
Tử Vy kinh ngạc, Liễu Thanh lại tiếp:
- Cô biết không? Những lúc rảnh rỗi tôi thường hay đánh cờ với các thái tử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.