HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 67

Hoàn Châu Cát Cát của trẫm.
Tiểu Yến Tử nghe vậy càng thêm lo lắng, có nghi vấn cần làm rõ? Nhưng
ta nào có cần Hoàn Châu Cát Cát hay Tống Châu Cát Cát gì gì đâu? Vậy
thì phải làm sao đây. Hay là... đem tất cả ra nói thật. Tiểu Yến Tử đang nghĩ
ngợi, mắt đảo tới đảo lui, bất chợt nó chạm ngay vào ánh mắt của Hoàng
Hậu, cái ánh mắt thật sắc, ý như muốn nói
- Để xem rồi ta sẽ lột trần mi ra, coi cái đầu ngươi có còn được ở trên cổ
nữa không thì rõ...
Tim Tiểu Yến Tử đập mạnh, sự phản kháng tự vệ để được sống, khiến nó
bạo dạn nói với vua:
- Vâng, Hoàng A Ma cứ hỏi
Vua Càn Long suy nghĩ một chút nói:
- Mẹ con có nói cho con biết là... Ta và người quen nhau ra sao không?
Tiểu Yến Tử nhớ lại lời của Tử Vy nói như trả bài:
- Dạ có. Người có nói là để tránh mưa... Hoàng thượng đã vào nhà tạm
nghỉ... Nhưng rồi khi tạnh mưa, Hoàng thượng lại không đi. Tránh mưa trở
thành tạm trú luôn ạ.
Lời của Tiểu Yến Tử làm vua Càn Long bối rối. Vì trước mặt hai hậu phi
mà kể lại chuyện phong lưu lúc trẻ của mình thì cũng ngượng. Người giả
vờ tằng hắng một tiếng rồi gật gù:
- Đúng! Đúng! Tránh mưa! Đúng!
Nhưng Hoàng hậu thì vẫn lạnh lùng:
- Này Tiểu Yến Tử, ngươi đã rời Tế Nam lúc nào? Và khi nào thì đến được
Bắc Kinh?
Tiểu Yến Tử đảo mắt cố nhớ lại lời của Tử Vy:
- À!... À!... Tháng tám năm ngoái con rời Tế Nam và tháng hai năm nay
đến được Bắc Kinh.
- Vậy ư? Sao ngươi mới đến Bắc Kinh mấy tháng mà nói giọng Bắc Kinh
này chuẩn thế, nghe chẳng có một tí gì lai tạp giọng Sơn Đông cả?
Tiểu Yến Tử vội trả lời:
- Tại Hoàng Hậu không biết, chứ ngay từ nhỏ mẹ đã mướn một ông thầy
đến nhà dạy con nói tiếng Bắc Kinh. Vì vậy con mới nói hay vậy, đến tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.