HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 9

tốt đâu.
Trong khi Tử Vy cứ hướng mắt theo đoàn kiệu càng lúc càng xa dần mà
thất vọng, nàng đưa tay ra sau lưng thăm dò bị đãy xem còn hay mất, rồi
thở ra. Nhưng một ý nghĩ thoáng qua trong đầu. Vy phủi phủi lớp bụi bậm
trên áo, nói với Kim Tỏa:
- Đừng sớm nản như vậy, Kim Tỏa! Chắc chắn là rồi ta sẽ tìm được cách
khác để gặp lại Lương Đại Nhân. Chừng nào không gặp được, ta mới liệu
phương thức khác.
Và rồi như sực nhớ ra điều gì, Vy thích thú nói:
- Nghe nói ngày mai nhà Lương Đại Nhân tổ chức tiệc cưới phải không?
Chắc hẳn là phải mời rất nhiều khách...
Kim Tỏa chưa hiểu chủ nói gì, hỏi:
- Tiểu thư, cô định nói là...
Tử Vy gạt ngang:
- Mi cứ chuẩn bị giúp ta một phần quà đi, mai bọn ta đến Lương phủ ăn
cưới!
Tử Vy nào biết, quyết định đó của nàng, cũng quyết định luôn cả vận mệnh.
Bởi vì trong ngày lễ cưới kia nàng sẽ gặp một người con gái. Đứa con gái
đó có tên là Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử chẳng phải nhân vật lớn lao của
thành Bắc Kinh mà chỉ là một hạt cát bé xíu trong dòng người đầy đặc ở
kinh thành hoa lệ. Năm đó cô ta cũng vừa tròn mười tám tuổi.
Và trong cái ngày mà Tử Vy chận kiệu của Lương Đại Nhân, thì tối hôm ấy
Yến Tử đã trổ nghề trèo tường khoét vách. Đó là nghề nghiệp chính của cô.
Lý do là mai này nhà họ Lương sẽ tổ chức tiệc cưới. Mà như vậy thì quà
cáp lễ vật hẳn là không nhỏ. Hôm nay Yến Tử phải đến nhà gái trước, thám
thính tình hình, xem đồ đạc đáng giá để đâu. Cất nơi nào, hầu hành động,
Yến Tử nghĩ. Gả cho Lương phủ hẳn phải có rất nhiều đồ sính lễ? Vì vậy
Yến Tử thăm dò từng điểm một.
Nhưng khi đến phòng cô dâu. Đột nhiên Yến Tử nghe có tiếng khóc rất bi
thảm. Yến Tử tò mò khoét một lỗ nhỏ nhìn vào. Vừa dán mắt vào lỗ, cô
nàng đã giật mình tái mặt. Trời ơi cô dâu đang đứng trên ghế, thò đầu vào
vòng định treo cổ. Và Yến Tử quên phắt ngay ý định của mình, nàng đẩy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.