HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 98

lại đến.
- Không xong rồi!
Yến Tử kêu lên, vội vã leo mau hơn, nhưng không ngờ móc câu quá yếu,
nên lại tuột xuống. Tiếng dây tuột đã bị bọn thị vệ nghe được, bọn chúng
nói:
- Không được! Có tiếng động! Không chừng có thích khách đấy! Cẩn thận!
Và bọn chúng lớn tiếng kêu lên:
- Ai đó! Ra đây!
Những ngọn đèn lồng từ bốn phía đổ lại. Tiểu Yến Tử giật mình, nhưng
bọn thị vệ chưa trông thấy Tiểu Yến Tử đang ở lưng chừng tường. Chẳng
ngờ ngay lúc đó móc câu như quá mềm nên giãn ra và Tiểu Yến Tử giống
như người làm xiếc, rơi ngay xuống trước mặt đám thị vệ.
Bọn thị vệ đồng loạt kêu lên:
- Thích khách! Thích khách đây!
Và cùng lúc, mười mấy thanh trường kiếm chỉ vào người Tiểu Yến Tử.
Tiểu Yến Tử sợ hãi kêu lên:
- Đừng đừng! Các vị hảo hán! Hãy niệm tình tha mạng!
Bọn thị vệ ngạc nhiên:
- Đàn bà ư?
Một thị vệ dùng mũi kiếm kéo khăn che mặt của Tiểu Yến Tử xuống.
Không hẹn mà gặp, các thanh kiếm đều rơi cả xuống đất.
- Ồ! Hoàn Châu cát cát dây mà!
Trời vừa tờ mờ sáng, vua Càn Long đã bị chuyện Tiểu Yến Tử và đám thị
vệ đánh thức dậy.
Nhà vua xoa xoa mắt, chưa tỉnh hẳn ngủ nhìn xuống long sàng, vẫn chưa
tin đây lại là Tiểu Yến Tử. Cô gái trong bộ áo thái giám rộng thùng thình,
sình đất còn dính đầy thân, mặt mày lem luốc, chẳng khác gì đứa ăn mày,
chẳng có chỗ nào giống một cát cát đương quyền cả. Vua trợn mắt:
- Làm gì vậy? Mới sáng sớm đã đánh thức trẫm? Tại sao rồi con lại biến
thành nữ thích khách? Con thích đùa lắm ư? Hay là thích gây sự? Nói xem!
Rồi nhìn đống dây thừng và móc đồng mà bọn thị vệ mới mang vào, vua
giật mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.