HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 99

- Còn những cái này là cái gì vậy?
Tiểu Yến Tử bình thản:
- Đó là đồ nghề, có tên gọi là phi trảo bá luyện tác.
- Hử? Phi trảo bá luyện tác. Nghe cũng có vẻ chữ nghĩa lắm đấy chứ.
Nhưng mà để làm gì vậy?
- Thì đồ nghề do con chế tạo, mà mấy đứa Tiểu Đặng Tử, Tiểu Trác Tử thật
vô dụng, bảo nó đi lấy dây nó lại chọn thứ quá yếu không đủ dai làm con té
một cú muốn thấy mấy ông trời!
Lệnh Phi đứng gần đấy lo lắng:
- Té từ đâu vậy? Có nặng lắm không?
- Té từ trên tường cao, đau thấu xương, mà suýt tí còn bị đám thị vệ giết
nữa đấy!
Vua Càn Long có vẻ không vui:
- Nửa đêm nửa hôm con trèo tường, có cả dụng cụ như vậy là sao? Có ý gì
chứ?
Tiểu Yến Tử nũng nịu:
- Con đã nói với Hoàng A Ma rồi, con muốn ra khỏi cung đi dạo một vòng,
nhưng mọi người lại không cho đi, tới đâu cũng có người canh chừng. Ở
trong hoàng cung tuy sướng thật, nhưng con nhớ bạn bè con. Tử Vy, Liễu
Thanh, Liễu Hồng... Con nhớ họ nhiều lắm!
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tử không vui:
- Lộn xộn! Rõ là lộn xộn! Con bây giờ đã là cát cát chứ đâu phải dân
thường nữa đâu? Mẹ con đã dạy con gì nào? Con học cái thói giao du dễ
dãi kia ở đâu chứ?
Lệnh Phi thấy vua giận, sợ hãi đưa mắt nháy Tiểu Yến Tử, nhưng Tiểu Yến
Tử đang lúc bướng bỉnh nào để ý đến thái độ của Lệnh Phi. Vua Càn Long
lại tiếp:
- Trẫm còn nhớ rất rõ, lúc xưa mẹ con là người đàn bà mềm mỏng như
dòng nước, đâu có ngang bướng xuẩn động như con. Ngay cả cái võ công
lộn xộn của con, thầy nào dạy vậy?
Tiểu Yến Tử nghe vua Càn Long nhắc đến mẹ. Chợt nhiên nảy ra ý định
tức giận hộ cho Tử Vy, lúc trước ở ngoài Tiểu Yến Tử nghe nói vua có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.