HOÀN KHỐ - Trang 200

Nhưng Ly Thanh vẫn chưa lật bài ngửa với Lan Uyên, mãi cho tới khi

phải chịu thiên kiếp, có lẽ bởi Ly Thanh thực sự là một con người rất tịch
mịch, rất cô đơn, luôn khao khát tình cảm, sự ấm áp, dù biết đó chỉ là giả
dối.

***

Lan Uyên – thái tử bạc tình

Lớn lên trong xa hoa phú quý, thói quen ăn chơi trụy lạc đã thấm sâu

vào con người Lan Uyên. Bản thân Lan Uyên không hề xấu, chỉ là hắn đã
quá coi thường tình cảm, hoặc giả, hắn chưa từng thật tâm yêu một người.

Khi mới gặp và qua lại với Ly Thanh, có lẽ Lan Uyên thực sự cũng chỉ

có ý định chơi đùa như bao lần. Hắn thấy hiếu kỳ về Ly Thanh, một vị
vương tài sắc lạnh lùng, một con hồ ly thoáng nhìn qua không giống với
bản chất của hồ ly, không dùng vẻ đẹp trời sinh để mị hoặc lòng người. Thế
nhưng, chính Lan Uyên cũng không thể ngờ, bản thân mình lại bị cuốn hút,
bị lún sâu vào vòng tình cảm luẩn quẩn trong vô thức từ lúc nào không hay.

Mặc Khiếu đã nhiều lần cảnh báo Lan Uyên:“Chơi với lửa ắt có ngày

tự thiêu, ngươi tự lo thân cho tốt. Ta chỉ nói một câu, hắn chính là Hồ
vương.”

Tình cảm đối với Lan Uyên chỉ như một trò chơi, thích thì giữ, ko

thích nữa thì bỏ. Những tình nhân của hắn đã thay đổi biết bao người, đã
bao lần chỉ nghe thấy tiếng tân nhân cười, ko nghe được tiếng cựu nhân
khóc. Cái ngày Lan Uyên tới thăm Mặc Khiếu, hắn lại vứt bỏ một món đồ
chơi của mình, không chút xót xa. Đáng buồn thay, tất cả những việc ấy
đều đã bị Ly Thanh chứng kiến. Có lẽ bắt đầu từ giây phút ấy, mọi chân
tâm và tình cảm của Ly Thanh đều tan biến, lại một lần nữa bức tường
phòng vệ bằng băng vô hình được dựng lên xung quanh Ly Thanh. Cánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.