HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 104

Khu trò chơi ồn ào náo nhiệt, Thẩm Huyên rướn cổ lên quát: “Cậu

ngốc à? Tìm cái bàn trống mà bỏ đồ lên! Cậu tưởng mình đang diễn xiếc
hả?”

Vệ Đinh nhìn xung quanh, trong khu vui chơi làm gì có bàn trống?

Thẩm Huyên chỉ vào máy chơi game gần đó, ngoan cố nói: “Máy đó

chẳng ai chơi kìa, mau để đồ ăn lên!”

Được, được, tôi để! Ông có thể đừng hét lớn như vậy không, tôi đâu

có điếc! Vệ Đinh oán thầm trong bụng, đặt mấy ly nước trong tay và túi
thức ăn trên cổ xuống.

“Ngốc thật mà!” Thẩm Huyên nhìn máy chơi game, chợt cười lớn:

“Chơi trò này đi, cầm đồ ăn lên, tôi sẽ gắp cho cậu vài con thú bông!”

Vệ Đinh điên tiết, người bảo đặt đồ ăn xuống là anh, người bắt cầm

lên cũng là anh, xem tôi là khỉ mà chơi đùa hả!

Nhón chân quàng túi thức ăn vào cổ, rồi cầm ly nước lên, trong lòng

gào thét, tôi mà có đi diễn xiếc thật thì cũng là do anh ép!

Thẩm Huyên cũng chẳng để tâm, toàn lực tập trung vào gắp thú, tốn

hết hai mươi mấy xu game mà không gắp được con nào cả. Không cẩn thận
quan sát, không điều chỉnh phương vị, gắp sao nổi chứ?

Vệ Đinh bĩu môi khinh thường, đặt hết đồ ăn xuống đất, đẩy Thẩm

Huyên tránh ra. Bỏ một đồng xu vào, cậu khom lưng đứng quan sát tình
hình trong lồng máy, kĩ càng chọn mục tiêu là con gấu bông nhỏ nằm ở
chính giữa, sau đó cẩn thận di chuyển tay gắp, chọn vị trí tốt nhất, nhẹ
nhàng nhấn nút một cái.

Kẹp gắp bung ra, chậm chạp chuyển động, tay gắp quắp lấy chú gấu

kéo lên, mang tới bỏ vào trong rổ.

Vệ Đinh lấy gấu bông ra, hớn hở nhìn Thẩm Huyên, vẻ mặt đắc ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.