HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 122

Cố An càng nghĩ càng tức, không buồn quan tâm hậu quả, gân cổ lên

gào: “Có lòng tốt dặn cậu sau này cẩn thận thế mà cậu lại không tin! Tối
hôm qua…”

“Tối hôm qua làm sao hả?”

Một giọng nói vừa trầm vừa lạnh vang lên, những lời chưa kịp nói vội

vàng bị Cố An nuốt ngược vào bụng. Thẩm Huyên mỉm cười bước tới trước
mặt Cố An, hỏi: “Nói tiếp đi chứ, tối qua thế nào? Tôi cũng rất muốn nghe
đó.”

“À…” Có chuyện nhưng không thể nói, cảm giác còn khó chịu hơn

nuốt phải ruồi bọ. Cố An nghẹn một bụng ấm ức, xua xua tay nói: “Không
có gì, không có gì.”

Thẩm Huyên nhướng mày, vô cùng đắc ý.

Vệ Đinh nghi ngờ hai người này có chuyện giấu mình, đang tính truy

hỏi thì Thẩm Huyên đã xáp lại gần. Gương mặt điển trai đột ngột hiện ra
trước mắt, khoảng cách giữa cả hai chỉ còn chưa đầy hai centimet, thậm chí
còn thấy được lỗ chân lông rõ mồn một.

Mùi gel cạo râu thanh mát xông vào mũi, hô hấp của Vệ Đinh như

đình trệ, vội vàng khom lưng nhích ra sau, xấu hổ cụp mắt xuống.

Thẩm Huyên cười cười, kề mặt sát lại, thổi hơi vào tai cậu: “Bé câm,

tôi đưa cậu đi bơi nhé?”

Chẳng đợi Vệ Đinh trả lời trả vốn, Thẩm Huyên đã nhanh chóng bước

ra trước tiệm dọn hoa vào nhà.

Nhân vật quần chúng Cố An đứng bên cạnh bĩu môi lườm nguýt: xem

phim, hồ bơi, quả nhiên đều là những địa điểm tốt để thả dê! Để ta xem lần
sau mi còn giở chiêu gì nữa!

Cố An giúp Thẩm Huyên khiêng một chậu hoa vào nhà, hồ hởi nói:

“Ai, hôm nay trời nóng quá, sẵn tiện tôi cũng rảnh rỗi nên đi bơi chung với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.