HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 144

Thẩm Huyên lẳng lặng đứng ở cửa, nhìn Vệ Đinh ra sức chà giặt chăn

màn. Mấy lọn tóc trước chán đã ướt đẫm mồ hôi nhưng cậu lại vẫn không
ngừng tay, tới khi mồ hôi sắp nhỏ xuống mắt, cậu mới giơ tay lên lau, rồi lại
tiếp tục cúi đầu giặt.

Thẩm Huyên bỗng dưng cảm nhận được hơi ấm của gia đình. Trước

đây hắn vẫn luôn coi nơi này là chỗ dừng chân, hệt như quán bar vậy, mệt
thì về nghỉ ngơi, khi tỉnh dậy thì không muốn ở lâu.

Cha mẹ hắn chỉ nghĩ tới sự nghiệp, chẳng bao giờ quan tâm ngó

ngàng gì tới hắn, lúc nào cũng nghĩ chỉ cần cung cấp đủ đầy tiền bạc cho
hắn có cuộc sống tốt nhất thì hắn sẽ vui.

Hơn mười căn biệt thự sang trọng hắn muốn ở đâu thì ở, tiền thì đưa

hàng xấp để hắn thích tiêu gì thì tiêu. Hai người họ trước nay chưa bao giờ
nghĩ xem điều hắn thật sự cần là gì.

Hắn không chịu quét dọn nhà cửa, tiền cho bao nhiêu thì dùng bấy

nhiêu, chẳng quan tâm dành dụm tiết kiệm. Hắn đã từng ngây thơ nghĩ rằng
dùng cách này sẽ khiến cha mẹ chú ý tới mình, nhưng thực tế chứng minh
hắn suy nghĩ quá ngây thơ, đối với hành vi phá sản của hắn, hai người họ
chỉ nhìn mà không thấy.

Đứa trẻ nào cũng sẽ trải qua thời kỳ nổi loạn, mẹ hắn thường nói thời

kỳ nổi loạn của hắn đến sớm hơn những đứa khác, nhưng lại kéo dài liên
tục, đã hai mươi mốt tuổi rồi mà tư duy vẫn chưa trưởng thành.

Khi nghe mẹ nói những lời trách móc đó, hắn cảm thấy rất vui, rất đắc

ý. Có lẽ cứ ấu trĩ như thế, vô dụng như thế, thì mẹ cha mới chịu quan tâm
tới hắn nhiều hơn một chút.

Từ nhỏ tới lớn, hắn đã sớm quen với cô độc, quen với cuộc sống một

mình. Tính tình hắn kỳ quái, không cần bạn bè thân thích, cho tới một ngày
Vệ Đinh đột ngột bước vào cuộc đời hắn.

Lúc Vệ Đinh tìm cách liên lạc với hắn trên diễn đàn, hắn chỉ cho rằng

cậu nhất thời hứng thú, tìm không được sẽ thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.