HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 240

Hắn không để ý đến ánh mắt khinh bỉ cùng giọng lầm bầm chỉ trích

của mọi người, chậm rãi lịch sự bước tới chỗ ngồi.

Phục vụ vẫn đang lau dọn cái bàn vung vãi đầy rượu và thức ăn thừa,

Trần Mặc vừa nhìn, mi mắt đã co giật. Cố An bảo hắn ngồi xuống, hắn như
bị ai điểm huyệt, cứ đứng chết trân tại chỗ.

Lúc này có mấy người đi tới, vẻ mặt hết sức khó hiểu. Một trong số

đó nói với phục vụ: “Này anh, bọn tôi còn chưa ăn xong, chỉ là đi WC thôi,
sao lại dọn bàn của chúng tôi chứ?”

Phục vụ ngẩn người, chỉ vào Cố An: “Là anh này bảo tôi dọn.”

Người nọ lại hỏi Cố An: “Sao anh lại kêu phục vụ dọn bàn của chúng

tôi thế?”

Cố An giả ngơ đứng lên, kéo Trần Mặc đi, miệng còn càm ràm:

“Giám đốc Trần, tôi đã nói là chỗ đó có người ngồi mà anh không tin. Thôi
kệ, chúng ta đổi chỗ khác, cùng lắm là không có quạt thôi.”

Trần Mặc đen mặt, hận không thể bóp chết cậu ta.

Hai người quẩn quanh một hồi, rốt cuộc chỉ tìm được chỗ không

hưởng được nửa ngọn gió quạt.

Trần Mặc rút khăn tay lau bàn ghế vài lượt rồi mới chịu ngồi xuống.

Cố An ngồi bên nhìn hắn, khóe miệng co giật tới muốn rút gân, quay đầu
gọi phục vụ kêu vài món rồi ngồi chờ.

Quán rất đông khách nên hai người đợi nửa tiếng đồng hồ thức ăn

mới được mang tới.

Bà chủ cầm thực đơn hỏi: “Hai anh uống gì?”

Trần Mặc cực kỳ tao nhã phun ra hai chữ: “Rượu vang.”

Bà chủ nhìn hắn như thể đang nhìn tên tâm thần, rồi quay sang hỏi Cố

An: “Anh bạn này uống gì? Rượu trắng, bia hơi hay nước ngọt?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.