HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 331

của cậu. Mắt thấy hoa cúc bé nhỏ khó lòng bảo toàn trinh tiết, cậu vẫn còn
có thời gian biện giải cho đối phương. Cậu nghĩ sở dĩ Cung Nghị tiền trảm
hậu tấu như thế chẳng qua chỉ vì sợ sẽ bị cậu cự tuyệt. Cậu muốn anh không
phải băn khoăn đắn đo, bất kể anh yêu cầu gì, cậu cũng không bao giờ từ
chối. Nhưng ngay lúc vừa tính mở miệng muốn nói tiếng lòng, thì một tiếng
kêu đau đớn đã thay thế.

Nơi chưa từng được khai phá bỗng dưng bị dị vật xâm lấn, cơn đau

kịch liệt cứ như sóng dữ ập vào hạ thể. Bên tai vang lên một giọng nói đầy
hoang mang lo lắng.

“Hiểu Phong, anh tiến vào... Có phải là đau lắm không..."

Lúc này, Sở Hiểu Phong chẳng còn hơi sức đâu mà suy nghĩ nữa, chỉ

biết liều mạng đẩy anh ra, miệng kêu la: "Đi ra ngoài, đi ra ngoài, đau quá!"

Cung Nghị nhanh chóng rời khỏi, lật người cậu lại, cúi đầu kiểm tra

thương tích phía sau của cậu.

Sở Hiểu Phong lấy tay che mông lại: "Đừng nhìn, đừng nhìn, em

không sao."

Cung Nghị ừ một tiếng, rồi ôm đầu ngồi bên mép giường.

Sở Hiểu Phong cũng ngồi dậy, mở to mắt nhìn anh.

Nhất thời, không khí ngượng ngùng xấu hổ bao trùm lấy hai người.

Cung Nghị hết sức khổ tâm, anh thật lòng không muốn thương tổn Sở

Hiểu Phong. Tuy anh chưa từng làm chuyện này, nhưng chưa ăn thịt heo
cũng từng thấy heo chạy, không phải là đưa cái ấy vào trong cái kia của đối
phương ư, sao lại đau đớn vậy nhỉ?

Thật ra cũng chẳng thể trách kỹ thuật của anh kém, chẳng qua vì anh

không chịu tham khảo phim ảnh, lại chẳng tìm ai mà hỏi, con người anh chỉ
có thể dùng một câu cha anh từng nói để diễn tả: Thằng nhóc này ngây thơ
như tờ giấy trắng. Anh không hề biết nơi kia cần được khuếch trương và bôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.