HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 47

Mỗi ngày, Lương Băng đều tắm cho Cây Chổi To, thế nhưng bụi than

dính trên lông không sao gội sạch được, lớp lông trắng dần dần ngả xám,
trông càng giống chổi lau nhà.

Cố An rảnh rỗi hết việc lại la cà sang tiệm thú cưng, nhốt chó và mèo

vào chung một lồng, cho vẹt ăn đồ ăn của chó, mở lồng chim xong thì giả
bộ quên khóa lại, bỏ mấy con chuột bạch vào lồng hamster làm lộn tùng
phèo cả lên.

Lũ chó mèo bị nhốt chung với nhau thì sinh uất ức, vẹt ăn phải đồ ăn

chó thì đau bụng liên miên, chim ra khỏi lồng thì chẳng đường nào trở lại,
chuột bạch thì coi ngang giá với hamster mà bán. Khách hàng giận dữ xách
lồng tới tiệm tìm Lương Băng tính sổ, ném chuột vào giữa mặt y, khiến y
mặt mày trầy mấy vết cào dài còn rươm rướm máu. Gương mặt y tự coi là
vô cùng đẹp trai ấy bị móng chuột cào te tua. Lương Băng điên tiết, lồng
lộn chạy vào tiệm hoa rồi giả vờ khóc lóc thề thốt sau này sẽ không kiếm
chuyện với Vệ Đinh nữa. Về sau, y hễ thấy Cố An là tránh như tránh ôn
dịch. Nhưng Cố An vẫn không chịu buông tha, coi y là thú tiêu khiển vui
nhất trần đời.

Lương Băng sớm đã biết Cố An là kẻ cuồng rình trộm, chỉ không ngờ

bản thân mình cũng trở thành con mồi của gã. Bí mật đã bị bật mí, Lương
Băng giờ chẳng khác nào bị lột trần trùi trụi ra trước mặt Cố An, xấu hổ vô
cùng, chẳng còn một chút xíu riêng tư nào giấu được nữa.

Lương Băng hung tợn trừng mắt nhìn Cố An, rồi xoay người vào nhà

trong. Lương Băng vừa vào thì anh cảnh sát về tới nơi.

Cố An vội vàng bước lại: “Anh cảnh sát, cuối cùng anh cũng về rồi,

tụi tôi mang bằng lái tới cho anh đây.”

Anh cảnh sát nhìn hai người, ngạc nhiên nói: “Sao hai người lại ở

đây? Tôi ở đồn chờ mấy người cả buổi.”

Cố An câm nín: Đồng chí cảnh sát này qủa nhiên rất đần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.