HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 45

Cây Chổi Nhỏ tên thật là Lương Băng, là đối thủ sống còn của Vệ

Đinh.

Nhà hai người đối diện nhau, một người mở tiệm hoa, một kẻ bán thú

cưng, không buôn bán cùng loại cũng chẳng phải oan gia, nên ban đầu cũng
khá hòa hợp.

Song, Lương Băng lại là kẻ lòng dạ hẹp hòi, bất kể chuyện gì cũng so

đo hơn thua. Ví dụ như chuyện mở cửa tiệm, y không muốn người khác
buôn bán tốt hơn mình.

Muốn mở tiệm hoa không khó, chỉ cần mua hoa về bán là được.

Nhưng tiệm thú cưng thì khác, đâu phải ngày nào cũng có người đến mua
thú cưng, có hôm từ sáng sớm đến tối mịt còn chẳng bán được một bịch
thức ăn cho chó. Lương Băng hễ nhìn tiệm hoa của Vệ Đinh bán được thì
bực mình, lại chưa từng nghĩ rằng Vệ Đinh bán mấy trăm bông hoa
cũngchẳng lãi bằng y bán một con thú nuôi.

Quan hệ hai nhà vốn dĩ hòa thuận, nay vì lòng dạ hẹp hòi của Lương

Băng mà vỡ tan. Mỗi khi Vệ Đinh bán được một bông hoa thì y lại thơ thẩn
tới trước tiệm hoa nói móc vài câu. Ví như, ông chủ Vệ đắt hàng ghê nhỉ;
ông chủ Vệ buôn bán lớn quá ta; ông chủ Vệ phát tài đến nơi rồi…

Ban đầu, Vệ Đinh cũng không để ý, cứ nghĩ y chỉ nói đùa thôi. Nhưng

lâu dần, ngày nào cũng nghe đi nghe lại giọng điệu nói kháy này thì cũng
phản cảm. Hễ thấy y lượn lờ trước cửa tiệm thì chỉ muốn xách chổi quét đi
cho khuất mắt.

Có một lần, Lương Băng thấy Vệ Đinh vừa bán xong một bó hoa liền

xông vào tiệm, nhếch miệng nói: “Ông chủ Vệ buôn may bán đắt quá, mới
sáng sớm đã có người mở hàng rồi, tôi thèm mà không được…”

Chữ “đó” còn chưa kịp ra khỏi mồm thì miếng giẻ lau nhà đã nằm

ngay trên mặt y. Ngay sau đó y liền bị Vệ Đinh tống cổ ra khỏi tiệm hoa.

Quan hệ giữa hai bên cắt đứt từ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.