HOAN NGHÊNH ĐẾN NHÀ TRẠCH NAM - Trang 92

Thẩm Huyên hết nhịn nổi, tắt phụt máy tính, cầm chìa khóa xe lao ra

khỏi nhà.

Vệ Đinh đón Cố An xong, quay vào trong quầy xem máy tính thì

không thấy Tĩnh ca ca trả lời. QQ đã hiện lên biểu tượng thông báo đối
phương đã đăng xuất hoặc ẩn thân.

Vệ Đinh nhắn liên tục mấy tin hỏi anh còn ở đó không nhưng mãi

chẳng thấy trả lời. Chờ cả buổi trời vẫn chẳng có phản ứng nào, avatar của
Tĩnh ca ca vẫn không sáng lên.

Vệ Đinh gãi đầu, có chút khó hiểu.

Bấy giờ, tiếng cãi nhau trong phòng khách thu hút hết sự chú ý của

cậu.

Ngẩng đầu lên thì thấy Cố An đang thở phì phì trừng mắt nhìn Trần

Mặc, tức tối gào to: “Mẹ! Xem ông là thằng ngu hả?! Lúc tôi mượn xe rõ
ràng anh nói là cái xe cùi đó chẳng đáng bao nhiêu tiền nên cứ thoải mái lấy
đi. Bây giờ xe hư rồi, tôi bảo tôi sẽ mang đi sửa, anh liền nặng nhẹ đòi xe
phải hoàn hảo như cũ. Tôi làm không được anh đòi tôi đền một trăm hai
mươi vạn?! Sao anh không đi ăn cướp đi!”

Trần Mặc cười rạng rỡ, lấy biên lai trong bóp tiền ra đưa tới trước mặt

Cố An: “Hóa đơn ở đây, bên trên có ghi rõ ràng, tôi không lấy thêm một
đồng nào cả, còn trừ đi số lẻ, cậu nên biết ơn tôi mới phải chứ.”

Cố An giật lấy tờ hóa đơn, xé nát ra, cười ha ha: “Chứng cứ đâu

chứng cứ đâu? Tôi làm sao tin cái xe cùi đó trị giá một trăm hai mươi vạn
chứ?”

“Tôi biết thể nào cậu cũng giở trò này mà.” Trần Mặc xoa trán, ra vẻ

hết sức bất lực, đoạn lại nhướng mày, mắt đầy vẻ tính toán: “May mà cái đó
chỉ là bản coppy thôi, bản chính đang ở nhà tôi. Như vậy mà cậu cũng nhìn
không ra, đúng là chỉ số thông minh của cậu có vấn đề mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.