HOÁN NHẬT TIỄN - TẬP 1 - Trang 197

về phía trước, sau mấy lần như vậy đã biến mất giữa bóng đêm
mịt mờ.

Từ lâu Lâm Thanh đã nghe nói vũ khí của Ôn Nhu hương là một

sợi dây dài có tên “Triền Tư” nhưng đây là lần đầu tiên được
thấy. Theo như tên gọi, sợi dây chắc phải ứng với một môn công
phu kín đáo xảo diệu. Thủy Nhu Thanh tuy ở giữa màn đêm nhưng
vẫn có thể phóng dây hết sức chuẩn xác, đủ thấy thủ pháp đã có
mấy phần hỏa hầu. Chỉ là tiểu cô nương này dù sao cũng còn nhỏ
tuổi, Lâm Thanh sợ sẽ có điều bất trắc xảy ra, lại nghĩ bây giờ dù
sao cũng rảnh rỗi, chi bằng đi theo xem cô nhóc sẽ bày ra những trò
gì.

Lâm Thanh bèn quay trở về phòng lấy Thâu Thiên cung rồi

đề khí tung người nhảy vọt lên bờ, giữ khoảng cách hơn mười trượng
mà bám theo Thủy Nhu Thanh, đi về hướng thành Phù Lăng.

Ngón võ công mà Lâm Thanh tinh thông nhất không nghi ngờ gì

chính là thuật đón và phóng ám khí, còn tiếp theo là môn khinh
công có tên gọi “Nhạn Quá Bất Lưu Ngân”. Lúc này y toàn lực thi
triển khinh công, quả nhiên không phát ra bất cứ tiếng động nào. Y
thấy suốt dọc đường đi, Thủy Nhu Thanh không ngừng nhìn trái
ngó phải, bộ dạng hết sức cẩn thận nhưng lại hoàn toàn không biết
mình đang bám theo phía sau, trong lòng không khỏi cảm thấy tức
cười.

Thủy Nhu Thanh rẽ trái rồi lại rẽ phải, chẳng bao lâu sau đã đến

trước một tòa phủ lớn, rồi ẩn mình giữa những tán lá của một cây
hòe cổ thụ ngay trước cửa phủ. Lúc này vừa khéo có một đám mây đen
bay qua che khuất ánh trăng, cô nhóc bèn thừa dịp tung người nhảy
vọt lên, lộn người một cái giữa không trung, nhẹ nhàng lẻn vào trong
phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.